Sáng sớm ngày tiếp theo, Giang Nghĩa lái xe đưa Đinh Thu Huyền đến dưới lầu công ty chính, đậu xe ở chỗ trống.

Hai người vừa xuống xe đã thấy Đinh Phong Thành tức giận xông đến.

“Đinh Thu Huyền, ai cho em lái xe của anh?” Đinh Phong Thành tức giận hỏi.

Đinh Thu Huyền rụt bả vai: “Xe của em đưa đi sửa hai ngày nay rồi, nên tạm thời mượn của anh lái một chút, yên tâm, hôm nay em không dùng nữa.”

“Mượn? Em cũng không nói với anh! Em làm vậy là trộm đấy”

Đinh Phong Thành đánh giá xe của anh ta một chốc, đau lòng muốn chết: “Trời ơi, trời đất ơi, xe của tôi sao trở nên bẩn thế này?”

Đinh Thu Huyền vội kéo Giang Nghĩa đi.

Đinh Phong Thành còn đang đau lòng xe bị làm dơ, vừa quay đầu đã không thấy bóng dáng Đinh Thu Huyền đâu.

“Đinh Thu Huyền, em đền xe cưng cho anh!”

Vào lúc anh ta đang tức phát khóc thì một phóng viên nữ đeo kính bước đến, bên cạnh là một người đàn ông cao to cầm máy ảnh.

“Xin hỏi, anh là chủ xe của chiếcPorsche này sao?”

Đinh Phong Thành quay đầu nhìn một cái: “Cô là?”



“Tôi là Thịnh Linh, là phóng viên của “Báo Tốc Xe”, tối qua may mắn được nhận thức cuộc so đấu của anh và tay đua của đội Cực Tốc, vô cùng kính ngưỡng đối với thực lực của anh, cho nên muốn phỏng vấn anh một lần, không biết có thể không.”

“Đội xe?

So đâu?

Phỏng vấn?

Đinh Phong Thành nghe mà ngơ, không biết chuyện gì đây.

Quay đầu lại nghĩ, có lẽ là xe của mình trong lúc bị Đinh Thu Huyền lái đi, con bé dùng xe Porsche của mình so đấu với tay đua chuyên nghiệp.

Chỉ có điều khiến anh ta nghi vấn là, cái kỹ thuật xe không thể vào hàng của Đinh Thu Huyền, gặp đường đèn đỏ còn hoảng loạn, sao có thể so đấu với tay đua chuyên nghiệp được?

Anh ta nói: “Cô nhận nhầm người đúng không?”

Thịnh Linh sơm đã dự đoán được anh ta sẽ nói vậy, cố ý mở điện thoại, lật ra vài tấm ảnh.

“Thưa anh, đây là ảnh tôi chụp tối qua, anh không cần ẩn giấu thực lực nữa đâu.”

“Ồ? để tôi xem”



Đinh Phong Thành nheo mắt vài cái, phát hiện đúng là chiếc Porsche của mình.

Cúng chính là nói, Đinh Thu Huyền hoặc người nào đó đã lợi dụng xe anh so đấu với tay đua xe chuyên nghiệp, trọng điểm là, từ tình hình trong ảnh mà nói, còn đã chiến thắng!

Anh ta ho một tiếng hỏi: “Các người muốn phỏng vấn gì?’

Thịnh Linh nói: “Anh vậy mà có thể thắng được Liệt Diệm Hổ của Cực Tốc, nói rõ thực lực xuất chúng. Chúng tôi muốn phỏng vấn anh, để anh trở thành Xe Thần nhân gian thế hệ mới, khẳng định có thể nhận được yêu thích, không biết có biết bao nhiêu cô gái xinh đẹp sẽ bị anh mê hoặc.”

Nghe đến đây hai mắt Đinh Phong Thành phát sáng lên. Ngôn Tình Trọng Sinh

Dù biết bản thân không có thực lực đó, biết rõ là người khác dùng xe mình thắng Liệt Diệm Hổ, nhưng có màn gì, ai bảo anh ta là chủ xe cơ chứ?

Đinh Phong Thành ho một tiếng: “Tôi làm người khá khiêm tốn, thường không nguyện ý thể hiện thực lực gì đâu, chậc, nếu đã bị các người phát hiện, vậy chẳng còn cách nào, không thể không công khai thân phận “Xe Thần” rồi.”

Thịnh Linh mừng khôn siết: “Nói vậy là, anh đáp ứng phỏng vấn của tôi rồi?”

“Đương nhiên.”

“Thật là cám ơn anh!”

Sau đó mấy người vào tòa nhà công ty, tìm được một phòng chờ để làm phòng phỏng vấn tạm thời, kể lại câu chuyện của mình.

Thịnh Linh cho là Đinh Phong Thành chính là người chiến thắng Liệt Diệm Hổ, toàn quá trình tỉ mỉ nghe, ghi chép cẩn thận. Sau phỏng vấn kết thúc liền về tòa soạn, viết bài nội dung phỏng vấn sau đó đăng tải.\u000f\u000f\u000f\u000f\u000f\u000f\u000f\u000f\u000f\u000f\u000f\u000f\u000f\u000f\u000f

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play