Giơ tay lúc này tức là sẽ theo giá!

Giá hiện tại là 45 tỷ, nếu theo thì ít nhất cũng phải 46,5 tỷ. Giang Nghĩa lấy đâu ra tiền?

Đương nhiên Tôn Tuấn Phong không quan tâm đến việc Giang Nghĩa có trả nổi không.

Điều anh ta sợ là sẽ bị Bộ Nhược Trần hiểu lầm mình cùng phe với Giang Nghĩa, đến lúc đó mình cũng sẽ bị coi như kẻ thù thì nguy.

Vậy nên anh ta mới vội vàng bảo Giang Nghĩa bỏ tay xuống.

Nhưng đã muộn.

Người dẫn chương trình thấy Giang Nghĩa giơ tay, sau một thoáng ngạc nhiên thì cười hỏi: “Xin hỏi anh muốn theo ạ?”

“Đúng.”

“Vậy anh ra giá bao nhiêu ạ?”

“60 tỷ.”

60 tỷ?!

Không ngờ Giang Nghĩa cũng như Bộ Nhược Trần, vừa lên tiếng đã tăng thêm 15 tỷ, đúng là kẻ vung không tiếc tiền.

Đinh Thu Huyền ở bên cạnh sửng sốt: “Giang Nghĩa, anh đừng làm bừa, anh lấy đâu ra nhiều tiền thế? Đến lúc đó không trả được thì sao?”

Tôn Tuấn Phong chế nhạo: “Không trả được thì sẽ bị giữ lại đánh cho một trận, chứ còn thế nào?”

Người dẫn chương trình cười bảo: “Anh này ra giá 60 tỷ, có ai theo không ạ?”

Mọi ánh mắt đều hướng về Bộ Nhược Trần.

Ngoại trừ Bộ Nhược Trần, không ai có thể theo được giá này.



Mà nói thật, tuy Bộ Nhược Trần giàu thật, nhưng dù giàu thì cũng không tiêu tiền kiểu này. 60 tỷ, 60 tỷ tiền thật sao có thể nói ném là ném được?

Lần này anh ta ra ngoài chơi trên người chỉ mang theo 75 tỷ.

Bộ Nhược Trần cắn răng, giơ tay nói: “63 tỷ.”

Anh ta tăng thêm 3 tỷ.

Người dẫn chương trình còn chưa kịp hỏi có ai muốn theo nữa không thì Giang Nghĩa đã giơ tay: “150 tỷ.”

“Đồ điên!”

Tôn Tuấn Phong dựa lưng vào ghế, nhìn Giang Nghĩa mà không nói nên lời.

Người khác tăng 3 tỷ, Giang Nghĩa dứt khoát tăng 90 tỷ, thế này là theo giá sao? Là làm bừa! Không phải kẻ điên thì là gì?

Mọi người có mặt đều nhìn chằm chằm Giang Nghĩa, trong lòng cũng đều cho rằng Giang Nghĩa bị điên.

Vẻ mặt Đinh Thu Huyền càng thêm khó coi, cô không hiểu Giang Nghĩa đang làm gì.

Lần đầu tiên hét giá đã rất vô lý, cũng may Bộ Nhược Trần theo giá, lúc này anh chỉ cần không theo thì mọi chuyện sẽ kết thúc.

Nào ngờ Giang Nghĩa chẳng những theo mà còn thẳng thừng nâng giá lên 150 tỷ.

Ha ha, anh lấy đâu ra 150 tỷ?

Lần đầu tiên Đinh Thu Huyền nổi giận với Giang Nghĩa, cô chất vấn: “Giang Nghĩa, anh có biết mình đang làm gì không?”

Giang Nghĩa nhẹ nhàng đáp: “Anh đang mua dây chuyền cho em.”

“Mua dây chuyền? Anh đang làm bừa đấy! 150 tỷ, 150 tỷ một sợi dây chuyền à?”



Giang Nghĩa chỉ cười không nói.

Lúc này Bộ Nhược Trần đã đứng lên, anh ta lớn từng này rồi chỉ có anh ta đắc ý trước mặt người khác, chưa bao giờ có người đắc ý trước mặt anh ta.

150 tỷ? Anh ta không theo được.

Nhưng anh ta không muốn cứ thế bỏ qua.

Anh ta nuốt không trôi cục tức này.

Bộ Nhược Trần nói với Giang Nghĩa: “Này, cậu có biết tôi là ai không mà dám ra giá với tôi, có phải cậu…”

Anh ta còn chưa nói xong, Giang Nghĩa đã lắc đầu, giơ tay nói: “300 tỷ.”

Tất cả mọi người đều trợn mắt há mồm.

Tăng 150 tỷ một lần?

Chơi lớn vậy?

Bộ Nhược Trần đã lên tiếng rồi mà đối phương vẫn ngông cuồng như vậy, đây thực sự là sỉ nhục trắng trợn!

Bộ Nhược Trần hét lên: “Mẹ kiếp, mày cố ý đối đầu với ông đây đúng không? Có tin ông đây…”

Giang Nghĩa giơ tay lần thứ ba.

“600 tỷ.”

Ầm!

Mấy trăm người có mặt ở đây, trong đầu ai cũng nổ ầm một tiếng.

600 tỷ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play