Tôn Hương Liên còn chưa nói xong, Tô Đại Quý liền hiểu ý của Tôn Hương Liên.

“Bà lo lắng vợ thằng tư cãi nhau với anh hai của nó, khiến cho quan hệ hai người rạn nứt hay sao?”

“Vợ thằng tư nói đến cùng thì cũng là con gái gả ra ngoài, còn đi quản chuyện của anh hai, nói ra không được tốt cho lắm, hơn nữa ngay cả ông bà thông gia đều quản không được, huống chi là vợ thằng tư, quản nổi không?”

Tôn Hương Liên bày tỏ sự lo lắng của mình, lỡ như đến lúc đó ngược lại khiến cho quan hệ hai anh em bị rạn nứt, không thèm nhìn mặt nhau thì cũng khổ.

“Vợ thằng tư lúc còn ở nhà vẫn luôn được yêu thương, có lẽ đi tới đó sẽ có hiệu quả thì sao?”

Tô Điềm Điềm ở một bên lắng nghe, biết mẹ đi tìm ba ba của Thẩm Hạo, gương mặt tức khắc tức giận, trong lòng càng thêm đồng tình với Thẩm Hạo, quyết định chia sẻ đồ chơi của mình cho Thẩm Hạo.

Tô Văn Thành nhưng thật ra không có ý kiến, số lần cậu gặp mặt Thẩm Hạo cũng nhiều hơn, sớm đã quen với tình huống ở nhà họ Thẩm.

......

Huyện thành.

Thẩm Xảo Anh cùng Tô Minh Thương đi thẳng đến chỗ ở của Thẩm Xuân Minh, vì để tiện cho việc làm buôn bán, Thẩm Xuân Minh thuê một căn phòng nhỏ ở huyện thành, ngày thường nếu là buôn bán đến tối muộn, liền sẽ ở lại nghỉ ngơi qua đêm.

Tới nơi, nhìn thấy trong phòng có người, căn phòng ở này cũng không lớn, miễn cưỡng có thể ở được ba người, Tô Minh Thương cùng Thẩm Xảo Anh bước vào, lấp đầy căn phòng.

Thẩm Xuân Minh thấy Thẩm Xảo Anh cùng Tô Minh Thương tới đây, có chút ngoài ý muốn: “Xảo Anh? Em rể? Hai đứa sao lại tới đây?”

Nghe thấy tiếng Thẩm Xuân Sinh cùng Lâm Tiểu Quyên đều xoay người lại, nhìn thấy em gái em rể nhà mình, cũng đều có chút ngoài ý muốn giống Thẩm Xuân Minh.

Bọn họ biết năm nay em gái và em rể sẽ về nhà mẹ đẻ, vốn dĩ chuẩn bị hôm nay về nhà, không nghĩ tới lại gặp nhau ở huyện thành.

“Anh hai, em tới là để tìm anh.”

Thẩm Xảo Anh trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, nói ra mục đích của mình: “Em tới là vì việc của Hạo Nhi.”

Nghe thấy tên của Thẩm Hạo, ý cười treo trên mặt của Thẩm Xuân Minh khi nhìn thấy em gái và em rể tới nháy mắt liền biến mất, Thẩm Xuân Sinh cùng Lâm Tiểu Quyên thần sắc vi diệu.

“Nó có gì để mà nói? Ba mẹ không phải đang chăm sóc rất tốt rồi hay sao?”

Thẩm Xảo Anh không thể nhịn được nữa: “Anh là cha của Hạo Nhi, chẳng lẽ không nên gánh vác trách nhiệm của người làm cha hay sao? Vì sao lại không quan tâm? Thằng bé là con trai ruột của anh mà!”

Thẩm Xuân Minh sắc mặt âm trầm: “Nếu không phải bởi vì nó là con ruột của anh, anh sớm đã ......”

Tựa hồ ý thức được bản thân thiếu chút nữa nói ra lời không nên nói, Thẩm Xuân Minh không nói thêm gì nữa, nhưng là mọi người ở đây đều hiểu rõ ý tứ của Thẩm Xuân Minh.

Thẩm Xảo Anh tức giận vô cùng: “Em thấy anh thực sự là đầu óc bị nước vào rồi! lúc trước nếu chị dâu biết được anh sẽ đối đãi với Hạo nhi như vậy, còn không bằng mang theo Hạo Nhi rời đi!”

Thẩm Xuân Minh sắc mặt lập tức thay đổi, ngữ khí cũng trở nên không tốt: “Thẩm Xảo Anh, em biết em đang nói cái gì sao?”

“Em nói chẳng lẽ không phải sự thật sao? Lúc trước là chị dâu liều mạng sinh ra Hạo nhi, Hạo nhi là cốt nhục duy nhất của chị ấy, anh liền nhẫn tâm đối đãi Hạo nhi như vậy hay sao?”

Tô Minh Thương tuy rằng là em rể, nhưng cũng không tiện nhúng tay vào việc của hai anh em, yên lặng không nói, mà Thẩm Xuân Sinh cùng Lâm Tiểu Quyên tựa hồ muốn khuyên giải một chút Thẩm Xảo Anh cùng Thẩm Xuân Minh, nhưng lại không biết nên khuyên như thế nào, trong lúc nhất thời chân tay luống cuống.

“Chính là vì Thẩm Hạo, cô ấy mới không còn nữa! Anh tình nguyện không cần đứa nhỏ, cũng hy vọng cô ấy còn sống khỏe mạnh!”

Thẩm Xảo Anh nhìn Thẩm Xuân Minh vẻ mặt thống khổ trước mặt, ngữ khí hòa hoãn đi một chút: “Đây là ý của anh hai, ý của chị dâu sao? Chị dâu sinh ra Hạo nhi, là hy vọng anh có thể chăm sóc thật tốt cho Hạo nhi, mà không phải chẳng quan tâm, bỏ mặc thằng bé như vậy!”

“Mỗi năm đi ra thăm chị dâu, nhắc tới Hạo Nhi, chẳng lẽ anh không có một chút gì gọi là chột dạ hay sao?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play