Cố Cẩm Châu vẻ mặt nghi hoặc: “Vậy có phải ba ba không biết chúng ta đang ở thôn Tuyền Hải hay không ?”
Thấy Cố Cẩm Châu hiểu lầm, Trần Nhã Vân vội vàng giải thích nói: “Không phải như thế, lộ trình trước đó là do ba con định ra, vốn dĩ chúng ta là phải đi về hướng ngược lại, đi lên phương bắc, nhưng không phải con không chịu sao?”
“Con lo lắng phía bắc có người nhà họ Cố, như thế nào cũng không chịu đi, mẹ nghĩ đi nơi nào đều được, trước khi đến phương nam, mẹ liền truyền tin cho ba con, nói chúng ta đi phương nam, sau khi dừng chân ở thôn Tuyền Hải, mẹ cũng lại gửi tin tức thêm lần nữa.”
Cố cẩm thuyền lúc này mới yên tâm: “Vậy ba ba không có gửi thư về?”
“Phỏng chừng không có thời gian, cũng không biết ba con có thể thoát thân hay không.” Trần Nhã Vân ăn một ngụm đồ ăn, nói tiếp, ngữ khí có chút tức giận: “Mẹ không thể hiểu được, ba con cũng là con cháu của nhà họ Cố, bọn họ sao có thể làm ra loại chuyện này cơ chứ?”
Tính tình Trần Nhã Vân từ trước đến nay đều ôn nhu, có thể nói ra lời này, có thể thấy được rất là tức giận.
Cố Cẩm Châu biết không phải chỉ có người nhà họ Cố, kiếp trước nhà họ Cố cũng đã xảy ra chuyện, xem ra đối phương muốn nhắm vào chính là toàn bộ nhà họ Cố.
Chỉ là, “anh” không biết đối phương là người nào, vì sao muốn nhằm vào nhà họ Cố như vậy.
Hơn nữa, kỳ quái chính là, hiện tại đối phương tựa hồ đang đuổi theo baba, cũng không có xuống tay với nhà họ Cố.
Chẳng lẽ vấn đề nằm ở trên người baba?
Cố Cẩm Châu không nghĩ ra, việc ở kiếp trước giống như một cuộn chỉ rối, rất khó có thể chải vuốt rõ ràng.
“Có lẽ không phải người của nhà họ Cố?”
Trần Nhã Vân hừ lạnh một tiếng: “Sao có thể không phải người của nhà họ Cố? Nếu không phải bọn họ, như vậy sẽ là ai? Còn có ai sẽ đuổi theo ba con không bỏ? Trước kia tuy rằng tính tình của ba con hơi trương dương một chút, nhưng không có kẻ thù gì.”
Cố Cẩm Thuyền không có biện pháp nói rõ ràng chuyện kiếp trước cho Trần Nhã Vân, chỉ có thể trầm mặc.
“Thôi, không nói mấy chuyện này nữa, nói không chừng chính là con trai trưởng của Cố gia làm.”
Cố Cẩm Châu sực nhớ trong lòng, vội vàng hỏi: “Mẹ, câu này của mẹ là có ý gì?”
Trần Nhã Vân giải thích nói: “Con có một bác trai, lớn hơn rất nhiều tuổi so với ba con, ba con chính là kiểu được con lúc về già, nên luôn được mọi người chiều chuộng, có lẽ chính vì điều này nên mới bất mãn với ba con, chỉ là trước đó mẹ nghe ba con nhắc tới, nói rằng tình cảm của hai anh em vẫn luôn rất tốt.”
Cố Cẩm Châu nghe xong những lời này của Trần Nhã Vân, lâm vào suy nghĩ sâu xa, kiếp trước tựa hồ người bác cả này của mình cũng đã xảy ra chuyện, nếu thật là do ông ta thao túng đằng sau, cũng không cần thiết phải đem cả tiền đồ của bản thân đều đổ hết vào?
Sau khi nói xong, lúc này Trần Nhã Vân mới phát hiện bản thân nói rất nhiều thứ không nên nói, tuy rằng con trai mình trưởng thành sớm lại thông tuệ, nhưng cũng chỉ là đứa trẻ chưa tới 6 tuổi, không cần thiết nói những thứ này với một đứa trẻ.
“Ăn cơm đi, những việc này chúng ta sẽ xử lý tốt, con không cần lo lắng.”
Cố Cẩm Châu yên lặng gật gật đầu.
Ăn cơm xong, Trần Nhã Vân nói: “Thêm một đoạn thời gian nữa là tới thời điểm thu hoạch lúa nước, tuy rằng ruộng đất nhà mình cũng không nhiều lắm, nhưng một mình mẹ cũng làm không hết việc, con đi làm với mẹ.”
Cố Cẩm Thuyền không có ý kiến, hiện tại baba không có ở đây, “anh” chính là con trai duy nhất trong nhà, nên gánh vác trách nhiệm thay cha.
......
Sáng sớm hôm sau, Tô Minh Thương liền đi lên huyện thành bán dược liệu, ngày thường cũng làm chút kinh doanh nhỏ ở huyện thành, bởi vậy biết nên đi nơi nào sẽ bán được giá tốt nhất.
Quả nhiên, đi tới huyện thành, Tô Minh Thươn đi thẳng đến tiệm trung dược, tiếc là, người nhà họ Tô không có ai biết bào chế dược liệu, nên tiền bán dược liệu không bằng những dược liệu đã được bào chế tốt, tuy nhiên cũng đã bán được rất nhiều rồi.
Tô Mình Thương vốn dĩ muốn mua chút đồ vật mang về nhà, chỉ là trong nhà không thiếu cái gì.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT