Âm Khách

Chương 17


2 năm

trướctiếp

Chương 17

Này, ai dám ăn gan hùm như thế

Lý lịch như vầy đâu cách nào nói cụ thể với người khác, thấy Tạ Bạch nghệch người không phản đối, Ân Vô Thư bèn kể qua loa vài điểm chính với Lâu Hàm Nguyệt. Dù sao đi nữa, nếu cô không hiểu rõ ngọn nguồn thì không thể xem quẻ được, chứ đừng nói chi đến việc tính ra kết quả chính xác.

Họ kể đơn giản nhưng Lâu Hàm Nguyệt liên tưởng thêm một tràng, chỉ qua dăm ba câu kể mà cô đã nghĩ ra một màn kịch hào hùng cay đắng, sau cùng cau mày ra bộ đau thương, chọt trên mu bàn tay phủ băng đen của Tạ Bạch và hỏi:

– Trước khi cậu mở mắt, tức là hồi ba bốn tuổi ấy, cậu có nhận thức được gì không?

Tạ Bạch giữ nguyên nét mặt, nâng mắt lên và thản nhiên trả lời:

– Có.

Từng ngày từng đêm từng khắc đều gánh chịu cực hình đau đớn, hắn có thể cảm nhận được hết thảy, không sót đi một chút nào. Khi đó, hắn cảm giác như mình dần chìm vào cơn ác mộng không hồi kết, khó chịu cùng cực nhưng thét không ra tiếng, khóc không nên lời, trốn sao cũng bằng không. Trong những dòng ký ức đầu tiên, thứ hắn chạm đến là đồ vật

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp