Ông chủ Vu nói xong hai chữ này thì trầm mặc một hồi lâu, không biết qua bao lâu, ông mới rít một hơi thuốc: “Chết rồi cũng tốt... Cô ấy như vậy, sống mới là bị tội.”
Ông chủ Vu nghiêng người nhìn ra cửa sổ, suy nghĩ phiêu du về quá khứ, mà Phó Minh Thành lại đột nhiên lên tiếng đánh gãy hồi ức của ông chủ Vu.
“Tôi không quen biết ngài, ngài cũng không quen biết tôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT