Ninh Thành, Vinh gia.

“Con gạt ta làm không ít chuyện đấy.” Vẻ mặt Vinh lão gia tử lạnh lùng nhìn cháu trai cả mà mình nuôi dưỡng từ nhỏ.

Vinh lão gia tử tuổi đã cao, mấy năm nay đã dần dần ủy quyền lại cho trưởng tôn Vinh Hạ, nhưng trong bữa tiệc khoảng thời gian trước, Vinh lão gia thiếu chút nữa đã bị trò hài kia làm cho tức muốn bệnh luôn.

Lúc còn trẻ thì ông cụ phong lưu thành tính, cộng thêm với quan niệm nhiều con nhiều phúc của Vinh gia gia, cho nên đám con riêng của lão nhiều đến độ thành lập được đội bóng đá luôn không chừng. Nhiều con trai thì tranh đấu nhiều, thế thôi. Vinh gia nuôi trẻ con như nuôi cổ ấy, chỉ có cổ vương* mới có thể đăng cơ. Nhưng cổ vương đời trước vẫn đang còn sống khỏe mạnh, thế mà thuộc hạ đã vội đi tranh trước, quả thực không biết tốt xấu. Vì thế, lúc ấy Vinh Mục không tranh không đoạt đã làm cho lão gia tử hài lòng, hơn nữa mẹ ruột của y cũng chính là người mà lão gia tử ‘yêu nhất’, nên ngày ngày đưa y theo bên người nuôi dưỡng thật tốt, cuộc sống còn tốt hơn mấy đứa con trong giá thú gấp trăm lần.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play