Có Một Người Yêu Thầm Tôi Từ Lâu

Chương 3


2 năm


Sau khi tốt nghiệp đại học, tôi đã trở thành một nhân viên bình thường cho một công ty tầm trung. Cuộc sống công sở cũng không dễ dàng gì, áp lực nặng nề, công việc như núi, tiền ăn ở, sinh hoạt cũng đều phải tự lo hết. Mệt mỏi lắm. Không biết hồi xưa mẹ đã phải một mình cố gắng như thế nào để cho chị em tôi được ăn học đàng hoàng, tử tế. Nghĩ lại lại càng cảm thấy thương mẹ hơn. Tuy cuộc sống có hơi vất vả nhưng tôi biết tôi vẫn phải cố gắng vươn lên, kiên trì để đạt được thành công. Dù cho không biết bao giờ sắt mới mài mòn thành kim khâu sắc nhọn. Cứ như vậy, sống một cuộc sống bình dị đơn giản mà vượt qua tuổi ba mươi. Những năm qua nhờ những nỗ lực cố gắng không ngừng của mình mà tôi được thăng quan tiến chức. Thu nhập cao hơn, đã có nhà riêng. Tôi vẫn sống một mình như cũ. Bạn bè thì ít, không qua lại nhiều. Mấy đồng nghiệp thì quan hệ cũng bình thường. Những người có ý với tôi tôi đều lịch sự từ chối cho qua cho nên đến tận tầm tuổi bây giờ tôi vẫn chưa có một mối tình vắt vai. Giờ có hơi lớn tuổi rồi, tôi lại có một ít hi vọng về gia đình. Thật ra từ sâu trong thâm tâm của tôi tôi vẫn mong muốn mình có một gia đình riêng thật hạnh phúc. Nhìn những người tầm tuổi như tôi ai ai cũng có vợ có chồng khiến cho tôi hâm mộ lắm. Tôi có ý định kết hôn nhưng lại không có ai khiến cho tôi rung động cả. Tôi thử nuôi mèo để cho khuây khỏa nhưng do công việc của tôi quá bận rộn nên thời gian ở bên nó không nhiều khiến nó không được chăm sóc kỹ càng nên nó đã bị bệnh một khoảng thời gian khiến nó đã gầy giờ lại còn gầy hơn. Không còn cách nào khác, tôi đành gửi nó cho mẹ nhờ mẹ nuôi hộ nhưng rồi tôi cũng để cho mẹ nuôi luôn. Tôi thì đã có nhà riêng, em tôi cũng đã lập gia đình cũng chuyển ra sống riêng. Giờ mẹ chỉ có một mình nên tôi nghĩ là sẽ để nó lại cho mẹ để nó bầu bạn với mẹ thay tôi vì tôi không thể thường xuyên đến thăm mẹ được.
     Tôi nghĩ độc thân cũng tốt, được thoải mái, có thể làm mọi thứ mình thích mà không có áp lực. Chỉ là có chút nhàm chán thôi. Nếu có gia đình thì chắc giờ tôi đang cãi nhau với chồng vì những chuyện lông gà vỏ tỏi, hoặc có thể đang chống đỡ hoặc đối phó với mẹ chồng. Chăm con, nuôi dạy con ăn học, rất nhiều vấn đề khác nữa. Chưa kể còn có trường hợp chồng chán cơm thèm phở mà đi ngoại tình, trà xanh vào phá rối hạnh phúc gia đình. Nghĩ thôi cũng đã thấy mệt rồi. Vẫn là độc thân tốt nhất.
     Không biết bây giờ cậu ấy ra sao. Tầm này tuổi rồi chắc đã có gia đình. Không thể trách tôi đến tận bây giờ vẫn còn nhớ đến cậu ấy được. Không phải hối hận vì không đáp ứng tình cảm của cậu ấy mà là hối tiếc về tình bạn mười năm chân thành của chúng tôi. Cậu ấy là người ngoài duy nhất đối xử chân thành với tôi lâu như vậy.  Thậm chí cậu ấy còn hiểu tôi hơn cả mẹ ruột của tôi. 
     Nếu như hai đứa không bị mất liên lạc thì bây giờ chắc chúng tôi vẫn là bạn tốt của nhau nhỉ.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play