Lời vừa nói ra, nháy mắt lặng im.

Cố Thanh Âm có thể cảm giác 3 người đều đang nhìn chằm chằm nàng.

Có cái quỷ gì đẹp sao mà nhìn?

Cố Thanh Âm âm thầm chửi thầm.

Nàng xoay người hỏi: "Các ngươi nhìn ta làm gì? Chẳng lẽ các ngươi muốn làm trước sao?"

Cố Thanh Âm giả vờ mà cầm con dao trong tay đưa qua cho họ.

2 người Bách Lý Mặc với Từ Lam Chi không hẹn mà cùng quay đầu đi, không hề nhìn về phía Cố Thanh Âm.

Cố Thanh Âm: "......" hai người kia sao lại Diệp Công thích rồng vậy a!

(* Diệp Công thích rồng: là có ý châm biếm những kẻ bề ngoài thì tỏ ra rất say mê một sự vật, một điều gì đó, hoặc là hay khoác lác về điều gì đó, nhưng không thực lòng, hoặc là không hiểu rõ. Ở đây ý của nữ9 là muốn chê 2 anh muốn mà ngại không dám làm á.)

Được rồi, vậy vẫn là để cho Hàn Dịch Phong làm trước đi vậy.

"Cho ngươi này." Cố Thanh Âm cầm con dao nhét vào trong tay của Hàn Dịch Phong, nhưng mà Hàn Dịch Phong lại không cầm.

Nàng cảm thấy có thể là Hàn Dịch Phong ngượng ngùng, nàng vỗ vỗ ngực đảm bảo nói: "Ngươi yên tâm đi, chờ lát nữa ta sẽ ngồi sang một bên, tuyệt đối sẽ không nhìn lén đâu."

Lời vừa nói ra, đến Cố Thanh Âm cũng cảm thấy kỳ quái, chính mình vì sao lại bảo đảm cái này với Hàn Dịch Phong, làm nàng giống như là kẻ biến thái ấy.

Hàn Dịch Phong: "......" Hàn Dịch Phong thật sự không biết phải nói cái gì mới được.

Cố Thanh Âm nhìn hắn như vậy, trấn an nói: "Yên tâm đi, con dao của ta rất sắc sẽ không đau lắm đâu."

Nói xong lời này Cố Thanh Âm cảm thấy hơi chột dạ. Nàng còn nhớ rõ trước khi xuyên qua đến đây có xem qua phổ cập khoa học có người nói rằng, nơi đó của đàn ông có gân màng nên sẽ hơi khó để cắt rời.

Đặc biệt là người tu chân đều đã cường hóa gân cốt, Cố Thanh Âm nói thầm trong lòng, chắc là con dao nhỏ này sẽ cắt nhanh thôi nhỉ?

"Ta....." Hàn Dịch Phong chưa bao giờ nghe được yêu cầu "cổ quái" như thế, hắn cũng không biết nên từ chối như thế nào mới được.

Sắc mặt của Hàn Dịch Phong rất kỳ lạ, nhưng ở trong mắt của Cố Thanh Âm thì lại thành một ý khác.

Cố Thanh Âm suy tư một chút, nàng cảm thấy có khả năng là Hàn Dịch Phong không thể tự làm được, rốt cuộc thì làm chuyện này cần phải mau, chuẩn, tàn nhẫn, tự mình làm thì rất có thể là không làm được.

Đôi mắt của Cố Thanh Âm đảo qua ở dưới 3 tấc của Hàn Dịch Phong, nghĩ thầm lần này vì muốn lấy được thiện cảm mà bản thân phải hy sinh quá nhiều rồi.

Nàng cắn chặt răng nói với Hàn Dịch Phong: "Nếu ngươi không làm được thì ta có thể giúp ngươi!"

Hàn Dịch Phong: ".....???!"

Bách Lý Mặc: "........!!!?"

Từ Lam Chi hơi hơi hé miệng, tức giận nói: "Ngươi có phải con gái không hả?! Ngươi có biết xấu hổ là gì hay không?!"

Cố Thanh Âm cảm thấy Từ Lam Chi hiểu lầm ý của nàng rồi.

Nàng ủy khuất, nàng cần thiết muốn nói!

Vốn dĩ nàng muốn đánh Từ Lam Chi một trận, nhưng nàng cảm thấy, lần này chính là cơ hội tốt để giải hòa với Từ Lam Chi, nàng phải nắm thật chắc cơ hội này.

"Từ đạo hữu, ta biết ngươi vẫn luôn nhìn không vừa mắt ta, nhưng lần này ta thật lòng muốn giúp các ngươi."

Từ Lam Chi nghẹn họng, người phụ nữ này lúc nào cũng có thể khiêu chiến điểm giới hạn của hắn.

Hắn quay mặt đi, chuẩn bị không thèm để ý đến cái người phụ nữ không biết xấu hổ này nữa.

Nhưng mà Từ Lam Chi lại xem nhẹ da mặt của Cố Thanh Âm. Cố Thanh Âm thấy Từ Lam Chi không để ý đến nàng, nàng liền cầm con dao đi lại gần, nàng suy tư một chút hỏi: "Từ đạo hữu, chẳng lẽ là bởi vì ngươi muốn làm trước sao?"

"Ta! Không! Muốn!" Từ Lam Chu hít sau một hơi, nghiến răng nghiến lợi nói.



Cố Thanh Âm cảm thấy Từ Lam Chi có chút hiểu làm nàng rồi, nàng phải nắm bắt cơ hội để giải thích một chút, nàng phổ cập khoa học nói: "Từ đạo hữu, nghe ta nói này,

Mất đi cái đó chưa chắc đã là chuyện xấu, căn cứ nghiên cứu.......A, chính là có người đã nghiên cứu qua, đàn ông sau khi cắt đi cái đó có thể gia tăng tuổi thọ. Từ đạo hữu ngươi nghĩ lại xem, không chừng sau khi cắt bỏ cái đó thì tu hành cũng có thể tiến triển nhanh hơn ấy, tâm cảnh trống trải, trực tiếp phi thăng a!"

Cố Thanh Âm cảm thấy hiện tại nàng rất giống bán hàng đa cấp!

Vì bảo hộ sự trong sạch của 3 người đàn ông này, nàng thật sự là rất liều mạng đó.

"Ta! Không! Làm!"

Từ Lam Chi nhìn chằm chằm Cố Thanh Âm, nhìn đến nỗi Cố Thanh Âm nổi cả da gà, nàng cảm thấy rất có khả năng tiếp theo Từ Lam Chi sẽ xông đến đánh nàng, điều này làm cho Cố Thanh Âm không tự chủ được mà lùi về sau một bước.

"Không làm thì thôi, ngươi hung như thế làm gì?" Cố Thanh Âm nhỏ giọng nói.

Từ Lam Chi hiểu lầm nàng thật sự quá sâu rồi! Giải thích cũng không được nữa.

Cố Thanh Âm lại đi đến cạnh Hàn Dịch Phong, ôn nhu nói: "Nếu Từ đạo hữu không muốn làm thì vẫn là Hàn đạo hữu làm trước đi vậy."

Cố Thanh Âm nghĩ thầm, chờ đến lúc Từ Lam Chi bị Ma nữ Linh Tê tra tấn thì sẽ biết nàng thật lòng khổ sở mà suy nghĩ cho hắn như thế nào a!

Thật sự là lòng tốt không được báo đáp a.

Hàn Dịch Phong nhìn con dao trên tay Cố Thanh Âm, "..... Ta cũng không làm đâu....."

"Ngươi cũng không làm sao???"

Cố Thanh Âm giật mình, nàng vừa mới quay đầu sang đến chỗ Bách Lý Mặc, Bách Lý Mặc vội vàng mở miệng, "Ta cũng không làm, đừng có nhìn ta."

"Các ngươi muốn sao đây?" Cố Thanh Âm khó hiểu nói, "Ma nữ Linh Tê lợi hại cỡ nào, các ngươi còn không biết sao?"

Ở một đoạn thời gian, Ma nữ Linh Tê thực sự trở thành ác mộng của hầu hết các nam tu. Nàng nhớ rõ lúc nàng còn rất nhỏ, trong một thời gian dài sư huynh của nàng cũng không dám ngủ một mình luôn đó.

"Nếu như số mạng của ta có một kiếp này, ta tự nguyện tan xương nát thịt, nguyên thần hủy diêt cũng sẽ không để nàng thực hiện được." Hàn Dịch Phong lạnh lùng nói, giống như kết cục này hắn đã đoán trước được vậy.

"Cứng! Thật sự là cứng rắn a!" Cố Thanh Âm đều phải vì thái độ này của hắn mà vỗ tay.

Nàng gãi gãi đầu, vẫn là không nhịn được nói: " Nhưng mà mất đi cái đó vẫn tốt hơn là mất mạng a? Có thể tồn tại thì tại sao lại muốn chết? Tồn tại rất tốt a, phải tồn tại thì mới có hy vọng chứ? Tu luyện cũng đâu phải dễ dàng..... nếu chết đi thì thật đáng tiếc a."

Cố Thanh Âm nghĩ nghĩ, nàng xoay người nhìn về phía Từ Lam Chi, "Từ đạo hữu, có loại thuốc nào có thể làm cho người bị mất cái đó có thể mọc lại lần nữa không?"

Từ Lam Chi sửng sốt, hắn không nghĩ tới là Cố Thanh Âm sẽ hỏi ra vấn đề này luôn.

Mặt hắn bị tức đến đỏ cả lên, tức giận nói: "Ta không biết!"

"Đúng là có loại thuốc đó đấy đấy." Bách Lý Mặc mở miệng nói.

Có được câu trả lời khẳng định, Cố Thanh Âm thở phào nhẹ nhõm, nàng đi đến bên cạnh Hàn Dịch Phong, vỗ vỗ vai hắn, an ủi nói: "Ngươi nghe thấy rồi đấy, Hàn đạo hữu, ngươi có thể yên tâm rồi chứ?"

Hàn Dịch Phong trừng lớn 2 mắt của mình, không thể tin tưởng hỏi: "Ta yên tâm cái gì?"

"Yên tâm thứ đó có thể lại mọc lại a?!" Lần này Cố Thanh Âm trực tiếp nhét con dao vào trong tay Hàn Dịch Phong, nàng nói: "Ngươi làm nhanh lên, ta quay người đi, ta sẽ không nhìn lén đâu, ngươi cứ yên tâm đi."

Hàn Dịch Phong ngẩn ngơ mà nhìn con dao ở trong tay, bắt đầu trầm tư.

Nhưng ở ngay lúc này, cái địa lao hình tròn này đột nhiên lay động một chút.

Cố Thanh Âm tập trung nhìn, một bên địa lao đột nhiên mở cửa, có 2 ma nữ lưng hùm vai gấu từ bên ngoài bước vào.

Thân hình của các nàng cao lớn, mặt vuông răng vêu, bàn tay to lớn.

Sau khi Cố Thanh Âm nhìn thấy bộ dáng của các nàng thì hoảng sợ, nghĩ thầm nếu Ma nữ Linh Tê cũng có dáng vẻ như vậy thì 3 người đàn ông này cũng phải hứng đủ a.

Một ma nữ đi đến chỗ Từ Lam Chi, Cố Thanh Âm nhìn Từ Lam Chi, cảm thấy hắn sẽ ra tay, tuy rằng không có linh lực, nhưng Cố Thanh Âm cảm thấy Từ Lam Chi không phải là loại người sẽ ngồi chờ chết.



Ai ngờ rằng ma nữ kia tốc độ nhanh hơn, nàng há to miệng, từ trong miệng bắn ra từng luồng tơ nhện trói chặt Từ Lam Chi.

Chỉ trong chốc lát, Từ Lam Chi biến thành một cái kén ngã xuống mặt đất không thể nhúc nhích.

Cố Thanh Âm nghĩ thầm, xong rồi a, lúc nãy Từ Lam Chi không nghe lời nàng mà tự cung, giờ thì bị biến thành cái kén mang cho Ma nữ Linh Tê a.

Hơn nữa đã thành như vậy rồi, không biết lão cha của Từ Lam Chi có thể kịp thời cứu hắn ra trước khi hắn bị Ma nữ Linh Tê "Hút khô" hay không a!

Trong lúc Cố Thanh Âm nhìn cái kén Từ Lam Chi, một ma nữ khác cũng đi lên, trói Bách Lý Mặc thành một cái kén.

Cố Thanh Âm: ".......???" Sao lại thế này? Không phải một ngày chỉ bắt một người đàn ông thôi sao? Sao hiện tại lại biến thành 2 người?!

Cố Thanh âm với Hàn Dịch Phong nhìn nhau, Cố Thanh Âm có thể nhìn thấy sát khí từ trong ánh mặt của Hàn Dịch Phong.

Ngay lúc này, một tia tơ nhện bắn đến trên người Hàn Dịch Phong, làm hắn dính lên trên tường, tơ nhện cũng dính ở trên tường, làm cho Hàn Dịch Phong không thể động đậy được.

Ma nữ kia đi đến bên người Cố Thanh Âm, nói với nàng: "Ngươi cũng theo chúng ta đi."

Cố Thanh Âm kinh hãi một chút, nghĩ thầm không phải là tối hôm nay Ma nữ Linh Tê định chơi cả nữ đấy chứ?!

Nhưng trên mặt Cố Thanh Âm cũng không lộ ra một tia do dự nào, nàng nở một nụ cười không tính là khó nhìn lắm, thấp giọng nói: "Được."

Nàng biết, nếu phản kháng, cũng sẽ bị tơ nhện trói thành cái kén. Nếu đã như vậy, còn không bằng nghe theo một chút rồi chờ cơ hội để trốn thoát.

.......

Hai vị ma nữ khiêng lên 2 người Bách Lý Mặc với Từ Lam Chi đã thành cái kén, làm Cố Thanh Âm đi theo các nàng ra địa lao.

Ở trên đường đi, Cố Thanh Âm không nhịn được sờ sờ cái kén đang được khiêng ở trên vai ma nữ.

Cái kén này nhìn rất dày, không biết bên trong có thông khí được không a, bọn họ sẽ không bị ngộp chết ở trong đó đấy chứ?

Ngay lúc tay Cố Thanh Âm vừa vuốt ve đến cái kén thì ma nữ kia liền quay đầu, đôi mắt nhìn chằm chằm Cố Thanh Âm.

Cố Thanh Âm vội vàng buông tay xuống, thuận theo nói: "Ma nữ tỷ tỷ xinh đẹp, cái kén này của ngươi thật là lợi hại a! Nháy mắt đã làm cho 2 người bọn họ đều bị bắt lại hết rồi."

"Ừm." Ma nữ kia giống như là rất hưởng thụ lời nịnh nọt này, gật gật đầu.

Có cửa rồi!

Cố Thanh Âm mừng thầm trong lòng, quả nhiên trong trăm vạn cách làm, vuốt mông ngựa là không bao giờ sai a!

Nàng hỏi tiếp: "Tỷ tỷ xinh đẹp, ta thấy cái kén này thật dày a, bọn họ sẽ không bị ngộp chết ở bên trong chứ?"

"Sẽ không." Có vẻ ma nữ kia thấy Cố Thanh Âm gọi nàng là tỷ tỷ xinh đẹp, thái độ đối với Cố Thanh Âm cũng mềm mại hơn, lại còn đáp lại Cố Thanh Âm, "Ngươi biết hai người bọn họ sao?"

"A..... Biết, nhưng cũng không coi là quen lắm...." Cố Thanh Âm làm bộ ngây thơ chớp chớp mắt, " 2 người bọn họ đều là thiên tài xuất chúng đồng lứa với chúng ta a, ai lại không quen biết họ chứ, nhưng bọn họ thì không biết ta a."

Cố Thanh Âm liếm liếm môi, tiếp tục vuốt mông ngựa, "Bởi vậy mới nói, tỷ tỷ xinh đẹp ngươi thật lợi hại a, lập tức làm cho bọn họ thua trận." Cố Thanh Âm ngừng một chút, nhỏ giọng hỏi: "Chúng ta đang đi đâu vậy?"

"Chúng ta đi....."

Ma nữ kia còn chưa kịp trả lời, một cái ma nữ khác liền lạnh giọng nói: "Ma Chu, ngươi nói quá nhiều rồi!"

Nàng còn cảnh cáo Cố Thanh Âm nói: "Ngươi còn nói nữa, ta liền bọc ngươi thành cái kén đấy."

Cố Thanh Âm: "......" Phiền a, cái người này dầu muối đều không ăn a!

...........

************************

Nhắc một chút đến cấp bậc tu chân của truyện này:

Luyện Khí - Trúc cơ - Kim đan - Nguyên anh - Hóa thần - Hợp thể - Độ kiếp - Đại thừa - Phi thăng tiên giới.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play