Cố Thanh Hy không biết hắn ta đang chịu đựng nỗi đau như thế nào.
Làm gì có ai có thể cười khi kể về cái chết thảm thương của cha nương mình?
Nàng nắm chặt tay hắn ta, trong đôi mắt sáng ngời phản chiếu khuôn mặt tái nhợt của Dịch Thần Phi, kiên định nói: “Thần Phi đại ca, huynh vẫn còn ta, ta sẽ luôn ở bên cạnh huynh”.
Một câu nói đã khiến bức tường mà Dịch Thần Phi vất vả xây dựng lên đổ sụp.
“Lúc trước muội cũng đã từng nói với ta câu này. Năm đó ta bốn tuổi, muội ba tuổi, muội cũng nắm tay ta, thề với ta rằng muội sẽ luôn ở bên cạnh ta”.
Vậy ư…
Nàng không nhớ.
Năm ba tuổi nàng còn ở hiện đại.
“A Hy, ta biết với tính cách của muội, bất cứ ai cũng không thể ngăn cản muội đi tìm Long Châu. Ta chỉ muốn nói rằng tìm không được cũng không sao cả, việc gì cũng đừng quá cố gắng, cũng không cần lo lắng cho ta. Ta sẽ tự lo cho bản thân mình và đợi muội trở về”.
Cố Thanh Hy đột nhiên vùi đầu vào lòng hắn ta, mắt đỏ lên, “vâng” một tiếng bằng giọng mũi.
Dịch Thần Phi đưa tay muốn an ủi nàng, nhưng lại không dám chạm vào người nàng, chỉ có thể để mặc cho nàng ôm.
Nàng coi hắn ta như ca ca ruột.
Hắn ta không coi nàng là muội muội ruột.
Nhưng hắn ta sẽ không bao giờ có suy nghĩ quá chừng mực.
Không chỉ là hắn ta trúng huyết chú, sức khoẻ không cho phép.
Còn bởi vì không muốn phá hỏng tình huynh muội đẹp đẽ ấy.
Chỉ cần nàng sống tốt, bấy nhiêu… đã đủ rồi…
Một quán trà nọ trên núi hoang.
Cố Thanh Hy đeo khăn che mặt che khuất dung mạo tuyệt sắc của mình, chỉ để lộ đôi mắt linh động sáng ngời.
Nàng mặc bộ váy xếp li đỏ rực, chất liệu vải không quá đắt tiền nhưng lại tôn lên dáng người lả lướt hoàn mĩ của nàng.
Nàng lười biếng ngồi uống rượu, dù không nhìn thấy dung mạo của nàng, những người đi ngang qua vẫn sẽ bị nàng hấp dẫn.
Không biết tiểu nương tử này đến từ đâu mà lại có vóc dáng và khí chất tốt như vậy.
Trong quán trà, người qua đường tụm ba tụm năm bàn tán chuyện gì đó.
“Các ngươi đã nghe nói chưa, Sở Quốc và Ma tộc đánh nhau rồi đó”.
“Hả… Vì sao thế, chẳng phải xưa nay Sở Quốc và Ma tộc nước sông không phạm nước giếng sao?”
“Người huynh đệ, sao ngươi nắm bắt thông tin chậm thế, ngoài kia đã truyền ầm lên rồi kìa”.
“Mấy ngày nay ta đi săn trong núi sâu chưa về nhà. Ngươi mau nói cho ta nghe với, tại sao Sở Quốc lại đánh nhau với Ma tộc?”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT