“Việc này… hình như ta lạc đường rồi, ta cũng không rõ nữa, hay là các ngươi đến chỉ đường đi”, Cố Thanh Hy mím môi nhìn chuông Phá Hồn trước mặt, sau đó ném bài toán khó này cho bọn họ.
Mọi người hoang mang nhìn nhau.
Tấm bản đồ này chỉ có một nửa, vốn không cách nào thấy rõ được toàn cảnh, hơn nữa ký hiệu rải đầy, hoàn toàn không giống với bản đồ địa hình ở chân núi Hồ Lô, bọn họ phải xem thế nào chứ?
Nói thẳng ra là xem không hiểu.
Lan kỳ chủ cau mày.
“Để ta dẫn đường!”
Nếu cứ để Cố Thanh Hy dẫn đường, có khi bọn họ sẽ bị tiêu hao hết mà chết ở chỗ này.
“Đi đường này!”
Lan kỳ chủ chỉ về phía bên phải.
Cố Thanh Hy hoang mang hỏi: “Ông có chắc là bên phải không? Con đường bên phải hình như không thích hợp cho lắm!”
“Đi đường này!”, giọng Lan kỳ chủ rất kiên quyết, không cho phép thương lượng.
“Được thôi, là ông bảo ta đi đấy, nếu xảy ra chuyện gì thì đừng có trách ta!”
Cố Thanh Hy nhấc chân đi về phía bên phải.
Cố Thanh Hy bình an vượt qua đoạn đường khoảng 200 – 300 mét.
Nhưng đợi đến khi bọn họ bước theo thì đột nhiên trên vách đá bóng loáng có một tảng đá ít nhất nặng ngàn cân lăn xuống.
“Ầm ầm…”
Tảng đá quá lớn, phạm vi lại rộng, tuy bọn họ đã kịp thời đỡ hoặc né tránh, nhưng trong bốn vị Thiên, Địa, Huyền, Hoàng thì Thiên thái thượng trưởng lão vì thương thế quá nặng, lại ở giữa phạm vi công kích của tảng đá nên đã bị nện chết ngay tại chỗ.
“Thiên thái thượng trưởng lão…”
Người của Thiên Phần tộc trợn trừng mắt, nhưng lại không thể làm gì được.
Đó chính là vị thái thượng trưởng lão có võ công cao cường, tiếng tăm lừng lẫy của Thiên Phần tộc, vậy mà lại chết ở chỗ này, ngẫm lại cũng thật uất ức!
Mọi người lại lần nữa trút giận lên đầu Cố Thanh Hy.
Cố Thanh Hy càng thêm oan ức.
“Không phải ta dẫn đường mà, hơn nữa ta cũng đã nói bên phải có vẻ không thích hợp cho lắm, thế nhưng Lan kỳ chủ một mực muốn ta dẫn mọi người đi về phía bên phải… Ta cũng không còn cách nào khác, sao ta biết Lan kỳ chủ có mục đích gì cơ chứ? Biết rõ bên phải không đúng mà vẫn cố đi!”
Người của Thiên Phần tộc hằm hằm nhìn Lan kỳ chủ.
Trong cơn tức giận, Quân trưởng lão mắng thẳng vào mặt Lan kỳ chủ: “Ông cố ý đúng không? Ông muốn một mình nuốt trọn Long Châu nên bày mưu hại chết cả đám chúng ta đúng không?”
Lan kỳ chủ cảm thấy chụp chết Cố Thanh Hy là quá hời cho nàng ta rồi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT