“Tôi…” Thẩm An An vừa muốn phản bác lại Tưởng Hồng Mai, nhưng nghe được một tiếng ting ting thông báo tin nhắn từ di động. Cô theo bản năng nhìn thoáng qua điện thoại, là wechat của Lục Tu Viễn.
“Lục Tu Viễn: Nếu em muốn chia tay đến như vậy, anh đồng ý với em.”
Thẩm An An: ???
Cô bỗng nhiên ý thức được có điều gì đó không đúng, nhanh chóng lướt lại nhật ký Wechat, kết quả càng xem tim cô càng lạnh, càng xem càng cảm thấy cuộc đời cô đi tong rồi.
Nữ phụ “Thẩm An An” bị sự vung tay hào phóng của phú nhị đại Hàn Lâm Chiêu làm cho mê choáng đầu óc, vừa nghe Tưởng Hồng Mai nói xong đã đề nghị chia tay với Lục Tu Viễn qua WeChat.
Vốn dĩ hai người yêu đương chia chia hợp hợp là chuyện bình thường, nhưng điều tồi tệ nhất là nữ phụ “Thẩm An An” trong Wechat nói rất nhiều lời vừa khó nghe lại vừa đả thương người với Lục Tu Viễn, những lời đó quả thực giống như cầm một con dao sắc bén không chút lưu tình đâm vào ngực Lục Tu Viễn, chỉ cần là đàn ông thì nhìn những lời này đều sẽ chịu không nổi, huống hồ gì là người đàn ông có lòng tự trọng cao như Lục Tu Viễn.
Nhìn thấy nhật ký trên WeChat, trong lòng Thẩm An An ai oán than một tiếng, ‘xong rồi xong rồi xong rồi’, dựa theo trên kịch bản miêu tả, gia cảnh của Lục Tu Viễn từ nhỏ đã không tốt, từng phải chịu rất nhiều khổ cực, lòng tự trọng rất mạnh, dựa vào bản lĩnh của mình khắc khổ học tập thi đậu vào trường đại học tốt nhất trên toàn Hoa Hạ, là người trọng tình trọng nghĩa, vô cùng tốt bụng với người một nhà nhưng với kẻ thù thì lại tàn nhẫn độc ác, không lưu tình chút nào.
Bây giờ nữ phụ “Thẩm An An” lại đả kích tình cảm của Lục Tu Viễn như vậy, chỉ sợ trong lòng Lục Tu Viễn sớm đã ‘khắc cốt ghi tâm’ tên cô rồi!
Thẩm An An cảm giác rõ ràng được đây là vấn đề lớn, bây giờ cô xuyên qua đây làm nữ phụ “Thẩm An An”, nữ phụ “Thẩm An An” não phẳng kia đào hố lại bắt cô phải gánh vác, nếu như cô không muốn về sau chịu cái chết khó coi, phải nhanh chóng sửa chữa một chút.
Trong lòng Thẩm An An hoảng hốt, vội vàng gọi điện thoại cho Lục Tu Viễn.
Nhưng mà điện thoại vang lên mười mấy âm, cũng không rõ là do Lục Tu Viễn bận quá hay là đang giận cô, tóm lại chính là không có ai nhận điện thoại.
“Cô đang gọi cho ai vậy? Tôi đang nói chuyện với cô cô có để ý không đó?” Tưởng Hồng Mai thấy Thẩm An An không để ý tới cô ta, cảm thấy vô cùng bực bội, lông mày nhướn lên như sắp phát hỏa.
Giờ phút này Thẩm An An đang gấp muốn chết, sao còn tâm trạng phản ứng lại Tưởng Hồng Mai, không thèm ngẩng đầu lên đã quát lớn một tiếng: “Cô câm miệng cho tôi, ồn chết đi được!”
Tưởng Hồng Mai vừa nghe xong, tức giận trừng mắt nhìn Thẩm An An, lạnh lùng nói: “Thẩm An An!”
“Suỵt!” Thẩm An An nhíu mày liếc mắt sang nhìn chằm chằm Tưởng Hồng Mai, giơ ngón tay “suỵt” một tiếng, ý bảo cô ta câm miệng đừng nói chuyện.
Không biết tại sao, Tưởng Hồng Mai bị Thẩm An An nhìn chằm chằm một cái, chỉ cảm thấy vô hình trung có một luồng áp lực lớn dội xuống đầu, làm cô ta theo bản năng im lặng.
Điện thoại Lục Tu Viễn gọi mãi mà không có ai bắt máy, sắc mặt Thẩm An An trầm xuống, cô liếc mắt nhìn Tưởng Hồng Mai ở phía trước, cô nghĩ thầm, chuyện nữ phụ “Thẩm An An” đắc tội Lục Tu Viễn, Tưởng Hồng Mai thân là người người đại diện cũng không thoát khỏi liên quan, nếu sau này cô có đi đời nhà ma, cô cũng muốn kéo Tưởng Hồng Mai làm cái đệm lưng cho mình.
Một là dứt khoát hai là không làm, mà đã làm thì phải làm đến cùng, Thẩm An An trực tiếp gửi Wechat cho Lục Tu Viễn.
[Thẩm An An: A Viễn, thực xin lỗi, em biết em không nên nói những lời tổn thương như vậy với anh, những lời đó đều không phải bản thân em thực sự muốn nói đâu, em bị chị Hồng ép phải chia tay với anh, chết mất khóc lớn.jpg.]
WeChat đã gửi qua, Thẩm An An cũng không xác định được Lục Tu Viễn có xem hay không, sau khi anh xem qua sẽ có phản ứng gì.
Nhưng cô chỉ có thể đánh cược một lần, cược Lục Tu Viễn vẫn còn tình cảm với nữ phụ “Thẩm An An”, cược Lục Tu Viễn còn chưa hận “Thẩm An An” sâu đậm như vậy.
Chỉ cần Lục Tu Viễn chưa hoàn toàn ghét bỏ cô, chỉ cần trong tim anh còn tồn tại một chút tình yêu dành cho cô, tin nhắn WeChat này, cho dù không thể cầu xin Lục Tu Viễn tha thứ, nhưng ít ra sẽ không làm hai người biến thành kẻ thù.
Không thể không nói, tin nhắn Wechat Thẩm An An gửi đi vẫn rất có trình độ, vừa làm nũng khóc lóc kể lể ủy khuất của bản thân với Lục Tu Viễn, vừa chứng minh mình là bất đắc dĩ, lại lộ ra ngọn nguồn sự việc, còn chỉ được cái danh đầu têu về phía Tưởng Hồng Mai, cô chia tay với anh là do Tưởng Hồng Mai ép buộc, những lời tổn thương anh đó cũng là do Tưởng Hồng Mai dạy cho cô.
Thẩm An An cắm cây đao này có thể nói là khá chuẩn xác!
Có điều làm như vậy nhưng Thẩm An An cũng không cảm thấy có lỗi chút nào.
Bởi vì xét cho cùng, Tưởng Hồng Mai cũng không vô tội, nếu sau này cả hai người đều xong đời, Tưởng Hồng Mai nhất định phải đi trước cả cô!
Sau khi gửi WeChat, Lục Tu Viễn quả nhiên không hề trả lời cô, chuyện này cũng không sai lắm so với dự kiến của cô, sau khi bị nữ phụ “Thẩm An An” hung hăng tổn thương, căn bản Lục Tu Viễn không có khả năng chỉ vì một tin nhắn xin lỗi của cô mà đáp lại. Có điều cái này cũng chứng minh được ở một góc độ khác, Lục Tu Viễn thật sự rất thích nữ phụ “Thẩm An An”, chính vì vậy mới có thể bị những lời đó tổn thương sâu sắc như vậy.
Thẩm An An rũ mắt nhìn chằm chằm di động, nhấp môi tính toán bước tiếp theo nên đi như thế nào. Nếu cô tiếp tục gửi Wechat cầu xin Lục Tu Viễn quay lại, dựa vào tính cách của Lục Tu Viễn cũng sẽ không bỏ qua cho cô. Cô phải làm thế nào mới có thể chữa cháy cho mối quan hệ của cô với Lục Tu Viễn đây? Bây giờ Lục Tu Viễn rốt cuộc đang làm gì vậy?
“Thẩm An An!” Tưởng Hồng Mai cuối cùng cũng phục hồi lại tinh thần, cô ta bực bội vì vừa rồi lại bị khí thế của Thẩm An An ngăn chặn, vừa bình tĩnh lại đã trưng ra khẩu khí bất thiện nói: “Rốt cuộc cô có chia tay với Lục Tu Viễn không đó?”
Thẩm An An cuối cùng cũng chịu ngẩng đầu liếc nhìn cô ta một cái, trên mặt có chút khó chịu, bực bội trả lại một câu: “Chia tay rồi.”
“Chia tay là được rồi.” Tưởng Hồng Mai vừa nghe xong liền thở dài nhẹ nhõm một hơi, cô ta sợ “Thẩm An An” quá thích Lục Tu Viễn mà không chịu chia tay, như vậy cô ta sẽ không thể giải thích rõ với Hàn Lâm Chiêu.
Chia tay cái rắm! Trong lòng Thẩm An An thầm mắng, sau này Lục Tu Viễn phải làm đại tổng tài trị giá hàng tỷ, bây giờ đắc tội Lục Tu Viễn, sau này mọi người cùng nhau xong đời!
Tưởng Hồng Mai không biết suy nghĩ trong lòng Thẩm An An, cũng tự động xem nhẹ vẻ mặt khó chịu của cô, ngữ khí hòa hoãn tiếp tục nói với Thẩm An An: “Cô phải tin tưởng chị Hồng sẽ không hại cô, chỉ cần cô ngoan ngoãn nghe lời, tương lai nhất định sẽ sáng lạn, căn bản là Lục Tu Viễn không thể giúp đỡ cô, cô đi theo Hàn thiếu mới có đường ra.”- đọc, nghe truyện tốt hơn trên app TYT -
Trong lòng Thẩm An An cười ha hả, nếu Tưởng Hồng Mai biết được thân phận thật sự của Lục Tu Viễn thì còn lâu mới nói như vậy, cô cũng lười phải nói thêm mấy lời vô nghĩa với chị ta, chỉ đáp một câu cho có lệ “Em biết rồi”, sau đó tựa lưng vào ghế ngồi nhắm mắt.
Tài xế tiểu Lưu rất nhanh chóng lái xe tới khách sạn của đoàn phim, Tưởng Hồng Mai dẫn Thẩm An An xuống xe, mang cô đến quầy lễ tân làm thủ tục nhận phòng.
Đi thang máy lên lầu tới căn phòng đoàn là phim sắp xếp, Tưởng Hồng Mai cẩn thận giải thích cho Thẩm An An nói: “Mấy ngày nay tôi còn có chuyện khác, cô ở đoàn phim đóng phim cho thật tốt, tiểu Lộ sẽ luôn ở cạnh cô, có việc gì nhớ gọi điện thoại báo rõ cho tôi.”
Thẩm An An lười biếng lên tiếng: “Đã biết.”
Tưởng Hồng Mai liếc mắt nhìn cô một cái, lại dặn dò: “Cô nhớ mỗi ngày phải gọi điện thoại cho Hàn thiếu, mấy ngày nay Hàn thiếu không ở trong nước, khi trở về nhất định là muốn tìm cô, bản thân cô cũng phải chủ động một chút, đừng để tới khi người phụ nữ khác câu anh ta đi mất, đến lúc đó cô chỉ biết khóc lóc thôi!”
Chuyện này làm Thẩm An An có chút bực bội, căn bản là cô không muốn đi nịnh bợ thông đồng với cái tên Hàn thiếu gì gì kia, thậm chí hận không thể đoạn tuyệt quan hệ với hắn, nhưng cô cũng biết việc này không thể vội vàng được, cần phải tìm một biện pháp thỏa đáng để phủi sạch quan hệ với Hàn Lâm Chiêu mới được.
“Được rồi, không phải chị có việc sao? Vậy chị đi nhanh đi thôi, chuyện phía sau em biết nên làm như thế nào!” Thẩm An An dùng một khẩu khí “Không cần chị dạy tôi” để đuổi Tưởng Hồng Mai đi, chị ta thật sự quá phiền, cô cảm thấy bây giờ chỉ cần nghe Tưởng Hồng Mai nói thêm một lời, cô sẽ đoản thọ mười năm mất.
“Thẩm An An, cô nói chuyện với tôi kiểu gì thế hả? Tôi nói với cô nhiều như vậy đều là vì muốn tốt cho cô!” Tưởng Hồng Mai không vui khi thấy Thẩm An An nói chuyện với cô ta như vậy, khuôn mặt trầm xuống răn dạy Thẩm An An.
Trong lòng Thẩm An An cười ha hả, Tưởng Hồng Mai miệng thì nói đều vì muốn tốt cho cô, thật ra nhiều hơn nữa chính là vì lợi ích của bản thân cô ta.
Tưởng Hồng Mai còn muốn tiếp tục răn dạy Thẩm An An vài câu, đột nhiên di động vang lên, cô ta cúi đầu nhìn thoáng qua dãy số trên di động, cầm điện thoại đi tới bên cạnh nghe máy.
Đối phương nhanh chóng nói vài câu với Tưởng Hồng Mai, sắc mặt Tưởng Hồng Mai tức khắc trở nên khó coi: “Tôi tới ngay lập tức, ở đó chờ tôi.”
Nói xong cô ta cúp điện thoại, vội vã đi ra ngoài, bộ dạng vội vàng kia, rất giống với lửa sém lông mày.
Cứ như vậy đi rồi, không biết xảy ra chuyện gì? Thẩm An An nhướng mày nhìn theo bóng dáng rời đi của Tưởng Hồng Mai. ( truyện trên app T𝕪T )
…
Ở trong phòng khách sạn nghỉ ngơi không đến nửa giờ, Thẩm An An nhận được điện thoại của nhà làm phim Trần Tiên Dũng, thông báo cho cô một giờ sau tập hợp ở phim trường để chuẩn bị nghi thức khởi động máy.
Mặc dù bây giờ quay web drama cũng không phải sở thích của Thẩm An An, nhưng mà cô vừa mới xuyên qua đây, còn chưa nắm giữ được hết tình hình xung quanh, trước tiên cần phải từ từ đứng vững gót chân, phát triển mạng lưới của mình, mới có thể suy xét tới chuyện sau này vứt bỏ người đại diện Tưởng Hồng Mai, chọn kịch bản và diễn nhân vật mà bản thân yêu thích!
Thẩm An An rất thích diễn kịch, ở trong thế giới hiện thực, cô dùng thời gian mười năm từ nữ minh tinh bình hoa lột xác thành ảnh hậu thực lực, chỉ như vậy cũng đã đủ biết cô không phải người chỉ diễn cho có lệ.
Căn cứ vào phẩm chất tu dưỡng cơ bản của một diễn viên, Thẩm An An nói với Trần Tiên Dũng: “Tôi sẽ tham gia đúng giờ.”
Cúp điện thoại, Thẩm An An cùng trợ lý Từ Hiểu Lộ đi tới phim trường tập hợp.
Khách sạn của đoàn làm phim cách phim trường không xa, đường đi qua đó mất không đến hai mươi phút, Thẩm An An của bây giờ cũng chẳng phải là đại minh tinh nổi danh gì, không sợ lúc đi đường bị người ta nhận ra, cô cứ mang theo trợ lý Từ Hiểu Lộ đi thẳng tới.
Chờ đến khi Thẩm An An tới chỗ tập hợp phim trường, ngoại trừ nhân viên công tác của đoàn phim, nam chính và nữ chính còn chưa tới, vậy mà cô lại là người đến đầu tiên.
Nhà làm phim Trần Tiên Dũng nhìn thấy Thẩm An An, trên mặt tức khắc lộ ra nụ cười, nói với Thẩm An An: “Cô Thẩm, cô đến sớm quá.”
Thẩm An An đi lên trước, trên mặt cũng mỉm cười khéo léo, nói: “Nghi thức khởi động máy là chuyện quan trọng như vậy, đương nhiên tôi muốn tới sớm một chút.”
Ai ngờ giọng nói của cô mới vừa rơi xuống, đạo diễn Đường Kiến Nghiệp bên cạnh liền trào phúng hừ một tiếng.
Thẩm An An cảnh giác chuyển sang nhìn Đường Kiến Nghiệp, quả nhiên phát hiện trong ánh mắt của ông ta chỉ có sự ghét bỏ đối với cô.
Đường Kiến Nghiệp quả thực ghét Thẩm An An, vốn dĩ nữ phụ mà ông ta nhìn trúng là một nữ diễn viên khác tốt nghiệp từ Học viện điện ảnh kỹ thuật diễn cũng không tệ lắm, nhưng mà Hàn Lâm Chiêu đầu tư cho đoàn phim rất nhiều tiền, một hai phải để vai nữ phụ cho người phụ nữ tên Thẩm An An căn bản chẳng biết diễn này, ông ta không thể đắc tội Hàn Lâm Chiêu, cũng chỉ có thể nhìn Thẩm An An không vừa mắt.
Thẩm An An tốt xấu cũng là người ở cái giới giải trí hỗn loạn hơn mười năm, trước kia khi đóng phim cũng không phải chưa từng gặp đạo diễn như Đường Kiến Nghiệp, cô chỉ cần nhìn biểu cảm trên mặt đã đoán được suy nghĩ của ông ta.
Đối với thái độ ghét bỏ của Đường Kiến Nghiệp, Thẩm An An không để ý chút nào, ngược lại còn rất rộng lượng nói: “Đạo diễn Đường, về sau đóng phim xin được chỉ giáo nhiều hơn.”
Tác giả có lời muốn nói:
Thẩm An An: “Đạo diễn Đường, về sau đóng phim xin được chỉ giáo nhiều hơn.”
Chờ bị vả mặt đi……
Sau đó, đợi đến khoảng nửa giờ sau, nam chính Chu Hồng Sinh cùng nữ chính Tiết Thiến Như cuối cùng cũng tới.
Ccas nhân viên chủ chốt của đoàn làm phim cũng tới đông đủ, nghi thức khởi động máy thuận lợi tiến hành.
Có mấy phóng viên giải trí cũng phỏng vấn trực tiếp đạo diễn Đường Kiến Nghiệp và nhà làm phim Trần Tiên Dũng, cũng yêu cầu chụp không ít ảnh couple cho nam chính Chu Hồng Sinh và nữ chính Tiết Thiến Như.
Thẩm An An đóng vai nữ số phụ, vẫn luôn đứng ở bên cạnh an tĩnh làm nền.
Phóng viên giải trí phỏng vấn xong liền phát tin tức khởi động máy của đoàn phim cùng bản thảo tuyên truyền lên trên mạng.
Web drama “Vương gia ăn chơi trác táng nhất sủng thê” là bộ phim được cải biên dựa trên tiểu thuyết cùng tên trên mạng, có được không ít người hâm mộ, khi tin tức đoàn phim khởi động máy và bản thảo tuyên truyền phát trên mạng, liền nổ ra một đợt thảo luận.
“ Nam 1 Chu Hồng Sinh so với dáng vẻ của Vương gia ăn chơi tráng táng trong tưởng tượng của tôi giống quá đi thôi! Rất phù hợp với hình tượng công tử thư sinh lịch lãm khoác trên người bộ bạch y.”
“ Trước kia Chu Hồng Sinh từng diễn qua nhân vật vương gia, lần này tôi cũng rất xem trọng anh ấy!”
“Có phải anh ấy muốn phát triển thành một bộ sưu tập Vương gia chuyên nghiệp không?”
“ Lầu trên thật là thâm độc!”
…
“ Nữ chính Tiết Thiến Như cũng rất xinh đẹp! Thật là một tiểu tỷ tỷ xinh đẹp.”
“ Xinh đẹp +1”
“+10086
…
“ Một mình tôi muốn hỏi một câu, sao tôi lại cảm thấy nữ phụ Thẩm An An đứng cạnh Tiết Thiến Như lại càng xinh đẹp hơn nhỉ? Chỉ có mình tôi cảm thấy vậy thôi sao?”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT