Sau khi Tiết Thiến Như nhìn thấy hot-search, tức điên người ném mạnh ly rượu vang đỏ đang cầm trong tay xuống đất, thở hổn hển gọi điện thoại cho chị Quý người đại diện của cô ta: "Mau gỡ cái hot-search kia xuống."
Thân là người đại diện chị Quý cũng không biết làm sao: "Tôi đã liên hệ, nhưng bên kia lại từ chối, nói là không dám gỡ xuống. . . . . ."
"Cái gì mà không dám gỡ xuống? Không phải chỉ cần trả thù lao là có thể sao? Tôi có thể trả, trả rất nhiều tiền!" Tiết Thiến Như điên cuồng gào to.
"Bên kia nói trả thù lao cao cũng vô ích . . . . ."
Tiết Thiến Như: ". . . . . ."
Nhận thấy người bên kia đầu dây đột nhiên im bặt, chị Quý lo lắng Tiết Thiến Như gặp chuyện gì không tốt, vội vàng nói: "Cô đợi ở khách sạn, tôi lập tức đến ngay."
. . . . . .
Sau khi biết được việc dư luận trên mạng đã đảo chiều, nhà sản xuất Trần Tiên Dũng liền gọi điện thoại cho Thẩm An An: "Cô Thẩm, tin đồn trên mạng đều đã qua rồi, không sao hết, cô không cần phải tiếp tục nghỉ ngơi, ngày mai hãy quay lại đoàn tiếp tục quay phim, đoàn làm phim cần cô."
Thẩm An An lạnh nhạt “hừ” một tiếng trong lòng, lúc trước thì sợ cô ảnh hưởng tới đoàn làm phim nên yêu cầu cô “nghỉ ngơi”, bây giờ biết cô không có việc gì, lại gọi cô quay trở lại, cho dù ông ta có nỗi khổ khó nói, cô có thể hiểu nhưng không thể chấp nhận được.
"Nhà sản xuất Trần, tôi cảm thấy không khỏe nên muốn xin nghỉ phép." Thẩm An An nhẹ giọng nói.
Nhà sản xuất Trần Tiên Dũng sửng sốt một chút, sau đó rất nhanh đã hiểu do lúc trước bản thân đã xử sự không tốt, vội vàng nói: "Được, được, nhưng cô cố gắng nghỉ vài ngày thôi, cô cũng biết là phân đoạn diễn của cô rất quan trọng, đoàn làm phim không thể không có cô."
Thẩm An An không quan tâm tới thủ đoạn của ông ta, hỏi lại: "Hình như cái mũi của Tiết Thiến Như bị đau do té ngã, cô ta cũng sẽ nghỉ ngơi chứ?"
"Chuyện này. . . . . ." Đột nhiên nhà sản xuất Trần Tiên Dũng lắp bắp, không biết trả lời như thế nào mới tốt .
Thẩm An An nói thẳng: "Tôi thấy nhà sản xuất Trần cũng không biết phải trả lời như thế nào mới tốt, không bằng ông suy nghĩ cho kỹ rồi hẵng gọi lại." Nói xong cô liền cúp điện thoại.
Lục Tu Viễn đi tới, nhìn thấy vẻ mặt của Thẩm An An, lo lắng cô buồn nên nói lời an ủi cô: "Chỉ là một bộ phim web drama mà thôi, không diễn cũng chẳng sao, cũng không có gì quan trọng, công ty giải trí Du Tinh trực thuộc tập đoàn Doãn thị vừa hay đang có một bộ phim thần tượng chuẩn bị quay, hay là em nhận vai nữ chính đi."
Thẩm An An liếc anh một cái, hai mắt nhanh chóng đảo qua, khuôn mặt tươi cười nói: "Được, anh nói cho em nhận vai nữ chính đó, anh không được đổi ý."
Lục Tu Viễn nâng tay xoa đầu cô, trên khuôn mặt anh tuấn biểu tình vô cùng nghiêm túc: "Anh đã nói sẽ cho em những thứ tốt nhất, làm sao có thể đổi ý được."
Thật sự là một tổng tài bá đạo!
Tài nguyên tốt như vậy lại còn được dâng tận tay làm sao có thể từ chối cho được!
Thẩm An An cũng rất biết điều, nhanh chóng lộ ra vẻ cảm động với Lục Tu Viễn, giọng nói vừa mềm vừa nhẹ: "A Viễn, anh thật tốt."
Khóe miệng Lục Tu Viễn cong lên một nụ cười, đôi mắt đen nhìn cô: "Vậy còn chuyện em nói cần phải suy nghĩ thì sao?"
Tim của Thẩm An An đập thình thịch một tiếng, mấy ngày nay cô bận quá, suýt nữa quên luôn chuyện này .
Bây giờ Lục Tu Viễn nhắc tới, lại là vì chuyện này, Lục Tu Viễn vừa mới giúp cô một chuyện lớn, lại cho cô một vai diễn nữ chính, nếu cô không đồng ý thì thật là quá vô lương tâm .
Mặc kệ tương lai sẽ ra sao, bây giờ xem ra cũng không tệ, Thẩm An An cũng không muốn làm mất lòng Lục Tu Viễn, vì vậy cô gật đầu với anh: "Em đã nghĩ xong rồi."
Cô ngẩng đầu lên, bắt gặp ánh mắt của Lục Tu Viễn, căng thẳng liếm đôi môi hồng mềm như cánh hoa: "A Viễn, em cũng không nỡ chia tay. . . . . ."
Lời nói chưa kịp nói xong đã bị ngắt ngang, Lục Tu Viễn bước lên một bước trực tiếp ôm cô vào trong ngực.
Khóe miệng Thẩm An An cong lên một cười, trong đôi mắt sáng long lanh hiện lên một tia ranh mãnh, vươn tay ôm lấy Lục Tu Viễn.
Lục Tu Viễn cảm thấy được sự chủ động của cô, trên mặt vui vẻ cười, càng nâng niu ôm chặt cô như ôm bảo vật.
. . .
Tiết Thiến Như tự nhốt mình trong phòng, trút giận đập phá đồ đạc một trận, cô ta không nghĩ tới dư luận trên mạng sẽ đảo chiều như vậy, con đ* Thẩm An An đó, từ khi biết cô ta thì không có một chuyện gì tốt đẹp, thật sự là tức chết mất.
Có tiếng gõ cửa vang lên, cô ta nghĩ là chị Quý đã tới, Tiết Thiến Như đầu tóc bù xù đi ra mở cửa.
Chị Quý nhìn thấy diện mạo cô ta như bà điên thì nhíu mày khó chịu, một tay kéo cô ta vào trong phòng một tay đóng cửa lại, khiển trách nói: "Cô coi nhìn cô giống ai? Cứ để như vậy mà đi ra mở cửa, lỡ có ai thấy, rồi chụp ảnh đăng lên mạng thì cô còn mặt mũi gặp ai không?"
“Hiện tại tôi còn có mặt mũi gặp ai?" Ngón tay của Tiết Thiến Như chỉ vào cái mũi của mình với bộ dạng sa sút tinh thần.
Quý Tả trợn mắt liếc cô ta một cái, chỉ tiếc “rèn sắt không thành thép” mắng: "Hiện tại cô làm ra vẻ này cho ai coi? Tại sao lúc cô muốn hại Thẩm An An lại không nghĩ tới sẽ nhận hậu quả như thế này?"
Thật sự là ngu muốn chết, làm việc không có đầu óc, cũng không suy nghĩ xem bản thân mình có thể hành động như vậy được không.
Tiết Thiến Như kích động giữ chặt của Quý Tả, đôi mắt lộ ra oán giận nói: "Cô ta có kim chủ, tôi cũng không nói gì sai, do cô ta thẹn quá thành giận mới đánh tôi, tại sao tôi không thể lợi dụng chuyện này? Chẳng lẽ tôi nên im miệng chịu bị đánh?"
Tiết Thiến Như nói xong liền cầm điện thoại di động, mở Weibo rồi chỉ vào đoạn video nói: "Chị hãy xem đoạn video của cô ta này, tại sao lại cắt mất lời nói cuối cùng của tôi? Chính là do cô ta chột dạ, cô ta có kim chủ!"
"Chính xác, cô ta được kim chủ bao nuôi, bây giờ tôi sẽ lập tức cho người đem đoạn video không bị cắt tung lên mạng, cho tất cả mọi người biết cô ta có kim chủ, xem cô ta còn có thể nói xạo không!" Tiết Thiến Như vừa kích động nói, vừa muốn đăng đoạn video lên Weibo.
Chị Quý giật lấy điện thoại trên tay cô ta giục qua một bên: "Cô điên rồi có phải không? Cô biết rõ cô ta có kim chủ, cô còn đi chọc cô ta? Hôm nay cô gây tai họa còn chưa đủ lớn hay sao? Cô không muốn tiếp tục lăn lộn trong giới giải trí nữa?"
"Tôi không cam lòng, tôi thật sự không cam lòng, dựa vào cái gì mà cô ta có thể giẫm lên tôi như vậy?" Tiết Thiến Như với đôi mắt đỏ hoe hét lên, cô ta tự nhận thấy bản thân không có gì thua kém Thẩm An An, được đào tạo chuyên nghiệp nghiêm chỉnh, có kỹ năng diễn xuất lại có sắc đẹp, cô ta được nhận vai nữ chính, trong khi Thẩm An An nhờ có kim chủ mới có thể được nhận vai nữ phụ, chuyện này chứng minh cô ta so với Thẩm An An giỏi hơn gấp trăm lần ngàn lần, dựa vào cái gì mà con đ* Thẩm An An chỉ là một đứa mới ra mắt lại có thể đè đầu cô ta, dựa vào cái gì?
"Dựa vào cô ta có kim chủ, cô không thể đấu lại kim chủ này, cô nghĩ xem cục diện hôm nay lập tức có thể giẫm chết cô ta, cuối cùng cô ta vẫn có thể trở mình, đây là minh chứng tốt nhất, cô không phải đối thủ của cô ta, không nên đối chọi với cô ta, hãy thông minh lên một chút." Đúng là “gừng càng già càng cay”, chị Quý đã lăn lộn trong giới giải trí nhiều năm như vậy, rất nhanh đã nhìn thấy rõ ràng tình thế, bình tĩnh khuyên nhủ Tiết Thiến Như, nhẹ nhàng vỗ bờ vai của cô ta.
Tiết Thiến Như giữ vẻ mặt bình tĩnh không nói lời nào, cô ta hiểu được lý lẽ của chị Quý, nhưng không có nghĩa là cô ta có thể chấp nhận, trong lòng cô ta vẫn không thể nào nuốt xuống mối thù này.
Đột nhiên tiếng chuông di động vang lên, Tiết Thiến Như không muốn bắt, chị Quý nhìn cô ta một cái, vươn tay cầm lấy di động nghe.
Điện thoại là của nhà sản xuất Trần Tiên Dũng gọi tới.
Chị Quý bấm nghe điện thoại mở miệng nói: "Nhà sản xuất Trần, tôi là người đại diện của Thiến Như."
"Cô Quý, may mà gặp cô, vừa đúng lúc tôi có một số việc cần phải nói với cô." Trần Tiên Dũng thuật lại đầy đủ những điều mà ông ta đã nói với Thẩm An An với chị Quý, cơ bản ý muốn là bây giờ Tiết Thiến Như xảy ra chuyện, cũng té bị thương, nên tạm thời không thể diễn tốt được, nhân dịp này nghỉ ngơi vài ngày, chờ Tiết Thiến Như tốt hơn rồi quay lại đoàn làm phim.
Chị Quý vừa nghe ông ta nói xong liền cảm thấy không đúng, vội vàng hỏi: "Nhà sản xuất Trần, ông có ý gì? Thiến Như dù gì cũng là nữ chính, ông bắt cô ta phải nghỉ ngơi vài ngày, đối với đoàn làm phim là tổn thất rất lớn, Thiến Như chỉ bị thương nhẹ, diễn xuất vẫn bình thường."
"Cô Quý à, thật sự không dám dấu diếm, việc này cũng không phải do một mình tôi có thể quyết định." Trần Tiên Dũng dừng một chút rồi nói: "Tự nhiên các cô lại xảy ra mâu thuẫn với nhau, làm cho tôi cũng rất khó xử, vừa rồi nhà đầu tư có gọi điện thoại cho tôi tỏ vẻ không hài lòng, bắt tôi phải thật nhanh đem sự việc xử lý ổn thỏa, nếu không sẽ rút vốn đầu tư."
Những lời mà ông ta nói thực sự không phải bịa đặt, tuy rằng bộ phim “Vương gia ăn chơi trác táng cưng chiều vợ nhất” là phim chiếu mạng, tập đoàn Doãn thị có rất nhiều công ty con, trong đó vừa hay có công ty đầu tư cho bộ phim này, ngay khi chuyện xảy ra ầm ĩ trên mạng, thư ký Dương đã dựa theo ý tứ của Lục Tu Viễn gọi điện thoại cho người phụ trách của công ty đó và yêu cầu xử lý cho tốt. Trong lòng người phụ trách lo lắng không yên, sau khi nghe xong điện thoại của thư ký Dương, ngay lập tức gọi cho nhà sản xuất Trần Tiên Dũng mắng chửi thậm tệ. Trần Tiên Dũng ý thức được tình hình rất nghiêm trọng, liền giống như lúc trước bỏ Thẩm An An nhanh chóng quyết định từ bỏ Tiết Thiến Như.
Chị Quý nghe Trần Tiên Dũng nói nhà đầu tư muốn rút vốn, cũng biết được sự tình ngày càng nghiêm trọng, cô ta nhíu mày nói: "Nhà sản xuất Trần, ông nghĩ hiện tại tôi phải làm sao?"
“Nữ chính và nữ phụ không hợp, đối với đoàn phim cũng không tốt, cô nói có phải không?" Trần Tiên Dũng nói bóng gió với chị Quý.
"Tôi đã biết phải làm như thế nào." Chị Quý cam đoan với Trần Tiên Dũng: "Ông yên tâm, tôi sẽ xử lý tốt việc này."
"Như vậy đương nhiên là tốt nhất." Trần Tiên Dũng đang chờ chính là những lời này.
Cúp điện thoại, chị Quý ném điện thoại lên giường, hai tay khoanh lại nhìn chằm chằm Tiết Thiến Như, nghiêm mặt nói: "Nhà sản xuất Trần vừa rồi trong điện thoại thảo luận việc cho cô nghỉ ngơi."
"Như vậy sao mà được, tôi là nữ chính, tôi không cần nghỉ ngơi." Tiết Thiến Như biết chính mình không thể nghỉ ngơi, đi nghỉ ngơi đồng nghĩa với việc cô ta sẽ bị đổi người khác. ( truyện đăng trên app TᎽT )
"Bây giờ cũng chỉ có một biện pháp, đi xin lỗi Thẩm An An, xin cô ta giơ cao đánh khẽ buông tha cho cô." Chị Quý nói ra biện pháp giải quyết
"Tôi không đi." Tiết Thiến Như không chịu xin lỗi Thẩm An An, cô ta căm ghét Thẩm An An và không thể bỏ qua được nỗi hận này.
Chị Quý nghe vậy cười lạnh một tiếng, nhướn lông mi nói: "Vậy cô nghĩ cô là ai? Ngày mai sẽ bị đuổi khỏi đoàn phim, về sau có lẽ cũng sẽ không có kịch bản phim, cô nên thu dọn đồ đạc rồi về quê đi."
Tiết Thiến Như bị lời nói nghiêm khắc làm cho hoảng sợ, sợ hãi nhìn chị Quý, cầm tay nói: "Thật sự nghiêm trọng như vậy sao?"
"Cô nghĩ sao?" Chị Quý buồn cười nhìn cô ta: "Nếu không tại sao nhà sản xuất Trần sẽ cho cô nghỉ ngơi?"
". . ." Tiết Thiến Như há miệng khóc, chẳng còn vẻ kiêu ngạo như trước.
Chị Quý thấy cô ta đáng thương, dù gì cũng là người do mình quản lý, vỗ vỗ bả vai của cô ta nói: "Nghe tôi đi, sẽ không sai đâu, bây giờ tôi sẽ đi liên hệ với Tưởng Hồng Mai người đại diện của Thẩm An An, hẹn thời gian cho cô và Thẩm An An gặp mặt, ở trước mặt cô ấy nói lời xin lỗi, có thể bắt tay giảng hòa là tốt nhất."
Tiết Thiến Như khóc gật gật đầu: ". . . Tôi đã biết."
Chị Quý thấy cô ta khóc đỏ cả mắt, giống như mắt thỏ, lấy ra khăn tay giúp cô ta lau nước mắt, vừa lau vừa nói: "Giới giải trí là như vậy, sông có khúc người có lúc, tôi đã nhìn thấy không biết bao việc thăng trầm, ai là người cười cuối cùng còn chưa biết, lần này cô chịu thiệt, coi như là bài học cho bản thân, chờ cô phát triển cũng đủ lớn mạnh, đến lúc đó người khác sẽ phải quỳ cầu xin cô, hiểu không?"