Đường xung quanh hoàng cung nàng còn không biết, huống hồ đến Bắc Đường xa xôi. Bắc Tử Như nghe nói cười khinh bỉ "Tống Ám Vệ có thật sự là ám vệ không đấy, đường đi còn không biết. Hoàng Thựơng còn giữ nàng lại làm gì?"

Tống Thiên Nhan bĩu môi, bổn đặc công vốn có phải ám vệ của Đông Phương Triệt đâu. Thật sự oan cho nàng. Đông Phương Triệt lạnh lùng cất tiếng " Lục Du"

Từ bên ngoài Lục Du bước vô, hắn cung kính cuối đầu " Có thuộc hạ"

" Ngươi đi theo Tống Thiên Nhan đến Bắc Đường, phải chỉ cho nàng biết đường đi" Đông Phương Triệt nhấn mạnh, Tống Thiên Nhan am hiểu bản đồ địa lý, vậy mà đường đi đến Bắc Đường lại không rõ, hắn sao có thể tin được.

" Rõ" Lục Du cả kinh, nhưng vẫn cung kính nhận lệnh. Từ xưa đến giờ hắn luôn túc trực bên Chủ thượng, nhiệm vụ toàn là Thiên Nhan, Lạc Chiêu cùng Nhậm Thái, lần đầu tiên chủ thượng sai hắn đi theo người khác, cho dù là Khúc cô nương hắn cũng chưa bao giờ đi theo, nói là dẫn đường, đúng hơn là bảo hộ.

Tống Thiên Nhan nhìn sang hắn, Lục Du đại ca nhìn kĩ cũng là một mỹ nam, tuy không bằng tam huynh đệ Đông Phương gia, nhưng cũng ưu tú hiếm có. Nàng chấp tay đối với Đông Phương Triệt cuối đầu " Nô tài tuân chỉ"

" Lập tức đi" Hắn lạnh giọng nói.

Tống Thiên Nhan há hốc " Đi bây giờ sao ? Nô tài còn chưa chuẩn bị gì"

Đông Phương Triệt nhíu mi không vui lên tiếng " Việc đại sự, nếu không hoàn thành giết không tha"

Không phải vậy chứ, Đông Phương Triệt a, cho dù không nể tình nghĩa ta cùng ngươi ở chung cũng khá hoà hợp, thì cũng nhìn ra nguyên chủ cũng theo ngươi nhiều năm rồi chứ, lạnh lùng như vậy. Nàng nuốt nước miếng, đưa tay cung kính chào rồi phóng ra bên ngoài. Nàng biết hắn là nói thật. Lục Du cũng khó tin nhìn hắn, xong cũng đi theo Tống Thiên Nhan. Chủ thượng nay thật sự lạ.

Bắc Tử Như hài lòng quay sang " Đa tạ Hoàng thượng, Tử Như thật sự cảm kích"

Đông Phương Triệt chán ghét né tay nàng, nữ nhân này làm hắn chán ghét "Người đâu, đưa Hoàng Quý Phi hồi cung"

Bắc Tử Như không ngờ hắn lạnh lùng tránh nàng, không cam lòng nói "Đông Phương Triệt tại sao ? Ta yêu ngươi như vậy, từ lần đầu gặp đã phải lòng ngươi, ta năm lần bảy lượt xin phụ hoàng hoà thân đến Đông Lạc, tại sao ngươi không bao giờ chịu nhìn ta, trong mắt ngươi chỉ có tiện nhân Khúc Diệp Nghi"

Hắn bình tĩnh nghe nàng phẫn nộ, tay nhẹ nhàng phất lên, hai bên thị vệ đi lên muốn kéo Bắc Tử Như đi xuống. Nàng vội vã nói lớn " Tống Thiên Nhan"

Nghe tên Đông Phương Triệt ngưng thần nhìn thẳng nàng, Bắc Tử Như cười rộ lên " Đúng như ta suy đoán, Đông Phương Triệt a, cho dù ta chửi Khúc Diệp Nghi ngươi cũng chưa bao giờ nhìn thẳng mặt ta, nhưng vừa nhắc đến tên nữ ám vệ kia, ngươi đã lung lay. Hoàng Thượng Đông Lạc động tâm với một ám vệ, thật buồn cười làm sao"

Một quốc gia công chúa, Bắc Đường ủng nàng trong bàn tay, cuối cùng lại không chiếm được tình cảm của hắn. Tại sao ? Bắc Tử Như phẫn hận, Tống Thiên Nhan, bổn cung sẽ làm ngươi lần này một đi không trở lại.

Đông Phương Triệt sát khi đột ngột nổi dậy, chầm chậm bước đến chỗ nàng, ghé sát vào tai chỉ đủ hai người nghe thấy. Bên ngoài nhìn vô chỉ nghĩ là hành động thân mật, nhưng vốn dĩ không ai dám can đảm nhìn. Hắn nói khẽ " Nếu ngươi đụng vô nàng, trẫm sẽ cho ngươi sống không bằng chết"

Nhìn Bắc Tử Như tái xanh mặt, Đông Phương Triệt lạnh giọng quay lưng " Đưa Hoàng Quý Phi hồi cung, cấm không được bước ra ngoài nửa bước"

Thị vệ tuân mệnh tiễn Bắc Tử Như không cam lòng bước đi. Đông Phương Triệt trầm xuống, hắn thật sự động tâm với Tống Thiên Nhan sao ? Để nàng đi Bắc Đường vốn là kéo dài thời gian hôn lễ với Vũ, chờ thời cơ để nàng danh chính ngôn thuận làm phi tử của hắn.

Bên trong khuôn viên vắng lặng, hai hắc y nhân quỳ trước mặt một nam nhân tuấn mỹ, đôi mắt phượng hơi nheo, thần sắc khó nén giận dữ " Ngươi nói hoàng huynh đã giao nhiệm vụ Tiểu Thiên Nhan đi Bắc Đường? Tại sao đến bây giờ mới thông báo ?"

" Hồi vương gia, Hoàng Thượng giấu tin đến 2 ngày sau thuộc hạ mới điều tra được. Còn có Hoàng Quý Phi đã bị Hoàng Thượng cấm túc ở hậu cung" Một trong hai hắc y nhân lên tiếng.

Đông Phương Vũ đăm chiêu suy nghĩ, Hoàng Huynh đây là chịu hết nổi rồi, chuẩn bị phá vỡ thế cân bằng của Tứ Quốc sao, giam cầm Bắc Tử Như là bước đầu tiên của hắn à. Về phần Tiểu Thiên Nhan, là hoàng huynh không muốn để nàng thành Vương Phi của hắn? Tứ hoàng huynh cũng động tâm với nàng, bây giờ Nhị hoàng huynh cũng vậy. Giữ nàng lại là tốt hay xấu ? Tiểu Thiên Nhan, nàng nói bổn vương nên làm sao ?

Tứ Vương Phủ ảm đạm đến thê lương, nam nhân từng quanh năm chinh chiến sa trường, cuồng thế thiên hạ giờ đang ưu thương đứng dưới gốc cây ngẩng người.

Hắc y nhân từ bóng đêm nhảy xuống, đến trước mặt hắn cuối đầu " Vương Gia, Hoàng Thượng sai Tống ám vệ cùng Lục ám vệ đi Bắc Đường"

" Sao cơ ?" Đông Phương Ảnh cả kinh quay đầu. Hoàng Huynh để Nhan Nhan cùng Lục Du đến Bắc Đường ?

" Tin tức từ khi nào ?"

" Đã hai ngày trước, Hoàng Thượng giấu tin rất kĩ, khó có thể dò được. Mong Vương Gia tha tội" Võng không dám ngẩng đầu, bọn họ đều biết Tống Ám Vệ quan trọng thế nào trong lòng của Vương Gia, bây giờ nàng lai đi Bắc Đường mà bọn hắn không biết gì, thật sự đáng tội.

Đông Phương Triệt nắm chặt đấm, Hoàng Huynh làm vậy là sợ hắn sẽ đi tìm nàng sao ? Hắn lạnh lùng cất tiếng " Đi xuống lĩnh 30 gậy, xong rồi thì đi tìm nàng bảo hộ, nếu nàng xảy ra sơ suất gì, bổn vương không tha cho ngươi"

Võng run lên, đành chịu mệnh lui xuống

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play