Bình sinh người Tiêu Bạch tín nhiệm nhất bất luận ra sao chỉ có hai người Hà Thái Bình cùng Tần Lưu Phong. Dù cho nghi hoặc, nhưng Hà Thái Bình cùng Tần Lưu Phong nói chuyện há có dễ dàng tìm ra sơ hở. Hơn nữa Lôi Lôi vẻ mặt bình tĩnh, cũng liền bán tín bán nghi, không có tái sinh chuyện gì.
Mắt thấy khí sắc của hắn chuyển biến tốt đẹp, Lôi Lôi bất chấp nghĩ nhiều, bắt đầu lo lắng cho mạng nhỏ của mình.
Cách ngày Bách Trùng kiếp phát tác càng ngày càng gần, Lý Ngư và Cam Thảo còn chưa có nghiên cứu ra kết quả, xem ra thật sự không thể giải. Chẳng lẽ liền như vậy ngồi ở chỗ này chờ chết? Nghĩ đến câu nói "Không có giải dược" kia, nàng liền nhịn không được khẽ cười, thế nhưng nàng thiếu chút nữa thật sự tin hắn. Tin câu nói "Ta sẽ đối tốt với muội" của hắn, tốt đến nỗi sẽ đem nàng mang đi làm một thi thể bị đóng băng ăn không tiêu, lão nương sợ chết!
Tịch mai trong vườn của Bặc Nhị tiên sinh nở vừa đúng lúc. Rất xa là đã có thể ngửi được cỗ mùi hương thanh lãnh kia rồi. Đáng tiếc thời tiết sớm đã trong, cũng không có rơi nhiều tuyết nữa, làm thiếu đi rất nhiều vũ mị cùng sự hứng thú.
Lôi Lôi duỗi tay vịn lấy một nhành hoa, hít vào một hơi thật sâu.
"Không phải ở thính thượng nói chuyện sao, Tiêu công tử sao ra đây?" Phong Thải Thải khó hiểu hỏi, trong giọng nói lộ ra tia vui sướng.
"Có thấy Tiểu Lôi không?" là giọng của Tiêu Bạch.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play