Đại sảnh Thiên Nguyệt động, hai người nằm đối mặt, bốn mắt nhìn nhau.
Lôi Lôi run giọng xác nhận “Thật….thật sự muốn”
“Thật sự muốn thải âm bổ dương! Tiểu Xuân Hoa có cứu ca ca hay không?” Không đợi nàng trả lời, Thượng Quan Thu Nguyệt đã ôn nhu mà hôn lấy cánh môi nàng, nhẹ nhàng cắn mút.
Trong khoang miệng truyền đến mùi vị của máu tươi hoà lẫn với hương thơm quen thuộc của hắn.
Tim chợt đập nhanh hơn, hai má nàng bị hun đỏ đến độ giống như bị thiêu đốt. Trong đầu Lôi Lôi loạn thành một đoàn. Chuyện hắn bị thương thật sự không thể để cho người khác biết. Hiện tại ngoại trừ nàng ra, ở đây còn có cái gì “Âm” để đưa cho hắn “thải”? Chẳng lẽ thật sự muốn….
Thượng Quan Thu Nguyệt đột nhiên vô lực mà cúi đầu, chôn ở cần cổ của nàng, nặng nề mà thở dốc “Còn không mau một chút?”
Lôi Lôi vẫn còn chưa kịp phản ứng lại, trong mắt nàng là một mảnh mê võng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play