Bậc đá trắng dẫm đến đài cao, cửa lớn khép hờ, trong viện trống rỗng không thấy bóng người.
Này không phải là nơi ở của Thượng Quan Thu Nguyệt sao! Lôi Lôi dừng bước chân “Đi, vào xem.”
Diệp Dung lui ra phía sau “Thuộc hạ không dám tự ý đi vào, tiểu chủ vào đi thôi, thuộc hạ vẫn là trở về trước.”
Lôi Lôi gật đầu “Cùng ta đi lâu như vậy rồi, cảm ơn ngươi.”
Diệp Dung tự mình rời đi.
Căn phòng yên tĩnh, Lôi Lôi thật cẩn thận mà nhướn người hướng vào bên trong quan sát, sau khi xác định không có người rối, mới yên tâm mà bước vào cửa.
Giá cắm nến bằng người từng gặp qua đã bị dọn đi, bốn phía bày biện đơn giản, khăn trải bàn tuyết trắng, tường tuyết trắng, màn trướng cũng tuyết trắng. Trên chiếc giường to rộng vừa cứng vừa trống chỉ có một chiếc chăn mỏng, màu sắc đơn điệu không chỗ nào là không toát ra cảm giác lạnh lẽo, tựa như đi vào một thế giới chỉ có băng tuyết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play