Đầu thu đúng là thời tiết thích hợp để thưởng thức đàn nhạc. Trời vào đêm, toàn bộ Bát Tiên phủ tràn ngập tiếng ca hát cùng tiếng cười đùa, Hà Thái Bình cùng nhóm Tiêu Bạch ăn xong cơm chiều liền ra cửa, muốn đi bái kiến Ngụy tri phủ - trưởng quan hành chính ở Bát Tiên phủ, thuận tiện thực nghiệm và quan sát dân tình. Ôn Hương cũng đi theo phụ thân, để lại tới mười hộ vệ. Lãnh Túy thích an tĩnh, Lôi Lôi cùng Phong Thải Thải càng không có lời gì để nói, hơn nữa một đường bôn tẩu cũng có chút mệt mỏi, từng người một đều trở về phòng nghỉ ngơi sớm.
Có thể là vì thời tiết chuyển lạnh, trên đường gió thổi không ngừng, khi Lôi Lôi lên giường liền cảm thấy mí mắt nặng nề vô cùng, cả người khó chịu, nhưng lại ngủ không được. Trong lòng biết đã bị cảm lạnh, nàng nằm ở trên giường cười khổ, lúc này thế nhưng không có ca ca tới chiếu cố.
Vốn dĩ tính toán chờ Tiêu Bạch trở về rồi nói, nào đâu biết được đã gần non nửa 1 canh giờ, cái trán thế nhưng nóng đến lợi hại, nàng thật sự chống đỡ không nổi, nhớ đến nơi này chính là hiệu thuốc, hai vị đệ tử của Bặc lão tiên sinh cũng ở đây, không bằng đi tìm bọn họ lấy chút thuốc uống, tráng phiền đến người khác. Vì thế nàng khó nhọc bò dậy, chuẩn bị ra ngoài tìm Lý Ngư hoặc Cam Thảo.
Mới vừa rời giường, ngoài cửa liền truyền đến tiếng gọi nho nhỏ "Tiểu Lôi, mở cửa."
Bọn họ đã trở lại? Lôi Lôi đại hỉ, vội vàng đi mở cửa "Tiểu Bạch?"
Tiêu Bạch quả nhiên đứng ở ngoài cửa, dưới ánh đèn thấy không rõ sắc mặt.
Lôi Lôi bắt đầu làm nũng, mười phần bệnh biến thành hai mươi phần, lôi kéo cánh tay hắn rầm rì nói "Tiểu Bạch, ta đau đầu."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT