Ngày hôm sau Thượng Quan Thu Nguyệt lại biến mất không thấy đâu, thậm chí mười ngày sau đó cũng không thấy bóng dáng của hắn. Lôi Lôi tuy rằng cảm thấy kỳ quái, lại cũng không có ý muốn hỏi thăm.
Linh Dương đã chết, Thượng Quan Thu Nguyệt cứu nàng một mạng.
Tiêu Bạch đường đường là trang chủ Bách Thắng sơn trang, cùng với Tần Lưu Phong được coi là phụ tá đắc lực của Hà Thái Bình. Có thể nói Ma giáo chính là kẻ thù lớn nhất của họ. Nhìn hắn ngày thường tuy rằng là một người nghiêm cẩn không nhanh nhạy trước những trò trêu đùa của nàng, nhưng cũng sẽ tuyệt đối không phải là người đơn giản như vậy. Hơn nữa hắn so với người khác hẳn là càng hiểu rõ Hà Thái Bình hơn cả. Chẳng lẽ không hề nghĩ tới vào thời khắc mấu chốt, Hà Thái Bình có khả năng sẽ lựa chọn hy sinh con tin?
Thi thể trên cầu Băng Nguyệt đã không thấy đâu.
Khí hậu trên núi vốn luôn rét lạnh, hàn khí trong tuyết hoà cùng với gió lạnh trong băng cốc đối diện càng thêm mạnh. Lôi Lôi mặc xiêm y vô cùng dày vẫn nhịn không được mà phát run. Nàng yên lặng ngồi xổm bên vách núi nhìn dòng chảy xiết dưới chân, trong lòng ít nhiều có điểm áy náy. Giết người cũng không phải là chủ ý của Linh Dương, hắn cùng lắm chỉ là phụng mệnh hành sự mà thôi. Trơ mắt nhìn đối phương chết ở dưới tay của Thượng Quan Thu Nguyệt hại nàng mấy đêm liền đều gặp ác mộng.
Ảm đạm hồi lâu, Lôi Lôi thở dài, phủi tay nói thầm "Nhìn chung chết đi so với việc sống làm vật thú nghiệm đối với hắn còn tốt hơn. Đại ca huynh vì giang hồ mà hy sinh, lại chết thảm như vậy, ngay đến cả xác cũng tìm không thấy. Đáng tiếc Lôi Lôi ta lực bất tòng tâm! Nếu ngươi trên trời có linh thì hãy phù hộ cho ta trốn thoát khỏi đây, nếu có cơ hội trở về nhất định nói với Hà Thái Bình công lao của huynh, huynh hãy an giấc thiên thu sớm đi siêu sinh đi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.