Thạch nhũ từ trên rủ xuống, măng đá nhọn như kiếm, nơi này rõ ràng chính là một hang động đá vôi tự nhiên. Tuy không có đốt đuốc nhưng trên vách động lại được người ta thiết kế tạo mấy lỗ thông khí, ánh sáng bên ngoài dường như phản xạ với thứ gì đó mà chiếu vào. Ánh sáng của toàn động so với Thiên Nguyệt động cũng không kém chút nào. Trên vách còn có hai cánh cửa nhỏ tự nhiên, phỏng chừng là nối liền với động khác.

Lôi Lôi rất nhanh đã hiểu được nguyên do "Là băng phản xạ! Nơi này chính là băng cốc?"

Thượng Quan Thu Nguyệt không đáp mà nhẹ nhàng hỏi ngược lại nàng "Nơi này thế nào?"

"Rất...." Lôi Lôi ôm bả vai run run "Rất lạnh a!"

Thượng Quan Thu Nguyệt nhìn quanh bốn phía "Hàng động này là năm đó Nam Tinh Hà giáo chủ trong lúc vô tình phát hiện ra. Từ đó dùng làm nơi để luyện công, cũng tự mình cải tạo mật đạo này. Ngoại trừ động chủ Thiên Nguyệt động, người khác không kẻ nào biết đến sự tồn tại của nó." Nói tới đây, hắn hơi hơi nhíu hạ mi, lần đầu tiên ánh mắt ấy lộ ra nét căm ghét  "Ta bị nhốt ở nơi này cùng với băng tằm cứ thế nhìn mười mấy năm trời trôi qua."

Ở trong băng mà lớn lên! Lôi Lôi ánh mắt phức tạp, cố ý quay mặt đi chỗ khác không để tâm đến lời hắn nói, lòng đồng cảm cũng không thể tiếp tục bị lợi dụng.

May mà Thượng Quan Thu Nguyệt không tính muốn tranh thủ sự đồng cảm, thực mau dời sang đề tài khác. Nhìn bàn đá bên cạnh nói "Sau khi mật đạo kiến thành, Nam Tinh Hà cùng huynh đệ kết nghĩa thường xuyên ở chỗ này uống rượu luận võ, tâm tình trắng đêm."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play