*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Kt quả hình ảnh cho how to train your dragon art

Stoic nghĩ rằng chắc không có ai có thể khiến ông ngạc nhiên hơn con trai mình, đặc biệt khi sáng sớm nó gọi cửa và muốn mượn quần áo của ông, theo sau là một anh chàng…um…đang quấn mền.

Câu đầu tiên ông buộc phải nói chính là: “Con trai à, còn quá sớm để gặp mặt người yêu con, ít nhất cũng phải để cha đánh răng chứ.”

Stoic cảm thấy ông là một người cha rất tiến bộ, rất thoải mái, rất biết lắng nghe.

Ông vốn ẩn ẩn biết Hiccup không thích phụ nữ nên chưa bao giờ ép con ông phải lấy vợ, thấy con mình và bạn trai chơi hóa trang sang phòng mình mượn quần áo cũng không nổi nóng.

Thế nhưng lần đầu, trong mười mấy năm, con trai cư nhiên đỏ mặt hét ầm vào mặt ông: “Đó là Toothless!”

Lần đầu tiên Stoic bị con trai quát, tuy mặt ngoài không thể hiện gì nhiều, nhưng nội tâm bên trong ông rất tổn thương a.

Con trai gả rồi, không còn dễ thương nữa ლ(¯ロ¯ლ)

Mãi đến khi Tootless phun lửa, Stoic mới tin hóa ra trên đời có loại quả sẽ khiến rồng biến thân.

Nhìn qua cậu thanh niên… à là Toothless dính sát vào cậu con trai đang đỏ mặt, Stoic quay đầu đi nấu bữa sáng, trong lòng thầm nghĩ: ‘Nếu mẹ Hiccup còn sống thì tốt rồi.’

Không mất nhiều thời gian, cả làng Berk biết được việc Toothless trở thành người nhờ vào một loại quả kỳ lạ mà hai người họ tìm được hôm qua. Phản ứng của mọi người rất đa dạng, nhất là sau khi nhìn thấy Toothless phiên bản người.

Gobbler bỏ dở việc ở lò rèn, nhìn sang Stoic và nói: “Ông bạn, con trai ông thật có khả năng thu hút rắc rối và những điều không tưởng về phía nó.”

Cậu mập Firshleg thì vừa vò đầu vừa đi vòng quanh hai người, lảm nhảm: “Tớ chưa bao giờ đọc bất kỳ cuốn sách nào nói rằng rồng có thể biến thân cả.”

Sau khi cố gắng sờ đuôi Toothless và bị con rồng nọ nhe răng gầm gừ, cậu ta quần quanh Hiccup, cố gắng hỏi về quá trình biến thân của rồng, nhưng tất nhiên… cậu ta thất vọng rời đi khi Hiccup nhún vai, lắc đầu tỏ vẻ mình cũng không biết.

Cặp song sinh ồn ào hơn cả, hai người xoay quanh họ, vừa đi vừa nói chuyện, đa phần đều là người này hỏi thì người kia chen miệng vào nhe răng cười.

Astrid mím môi, nhìn hai người trước mặt thật lâu không nói gì.

Từ sau khi biết được Hiccup không thích phụ nữ, cô đã từ bỏ tình cảm đơn phương của mình, nhưng giữa hai người họ vẫn luôn có một bức tường vô hình.

Snotloud sau khi sững sờ nhìn Toothless một lúc, xoay sang Astrid, vừa cười vừa hỏi cô nàng: “À tớ còn tưởng rồng biến thân sẽ như thế nào, thế mà cũng không đẹp trai bằng một phần của tớ, Astrid nhỉ?”

Lũ rồng thì phản ứng rõ ràng hơn, những con rồng nhìn thấy Toothless ở hình người cùng Hiccup đều vui vẻ bay xung quanh, cổ họng phát ra từng đợt những tiếng rì rầm trầm thấp.

Tiếng bàn tán ồn ào xung quanh khiến Toothless khó chịu, anh chàng hừ hừ trong cuống họng theo thói quen, sau đó… quay sang ôm eo Hiccup, bay thẳng lên trời dưới mắt của cả dân làng.

Gobbler nhìn sang ông bạn già của mình, dùng cái tay giả đẩy nhẹ vai Stoic: “Ít nhất bây giờ ông không phải lo thằng bé sẽ cô đơn đến hết đời.”

Đó là một trong những nỗi lo mà Stoic thường hay than thở nhất với bạn mình.

Trước trận chiến với con rồng mập ở đảo Rồng thì vì Hiccup quá ốm yếu, quá khác biệt, quá… không giống người Viking.

Sau trận chiến thì mặc dù con trai ông đã có bạn bè, thậm chí còn được Astrid hôn, Hiccup lại tuyên bố rằng mình không thể quen cô vì mình thích đàn ông. Việc này đã khiến Stoic  đau đến bạc cả đầu, có con trai đau tim quá :(´◦ω◦`):

======

Lại nói về đôi trẻ, Toothless sau khi bay lên, mới phát hiện rằng hóa ra ở hình người, anh cũng không thể tự bay được bao xa….

Sau một hồi lảo đảo giữa trời, hai người đã đâm sầm vào một trong những chòi gác gần biên giới với cánh rừng, may thay không có ai bị thương nặng.

Toothless hình người vẫn cao hơn Hiccup một cái đầu, nhưng anh chàng vẫn giữ nguyên thói quen khi là rồng, rất thích ôm và dụi vào người Hiccup.

Hiccup đỏ mặt đẩy cái đầu xù đang dụi cổ mình ra, nghiêm giọng nói: “Toothless, cậu vẫn chưa nói tớ biết tại sao cậu là hóa thành người trong một đêm.”

Toothless mở to, chớp chớp đôi mắt xanh lục của mình, sau đó mở miêng: “T…to..tootless.”‘

Hiccup im lặng nhìn anh chàng một lúc rồi mới ngẩn ra: ”Khoan đã, đừng nói là cậu …. Agr,  mình ngốc thật, một con rồng tất nhiên không nói được tiếng người rồi.”

Cậu ngồi đối diện Toothless, con rồng nọ nghiêng đầu nhìn cậu vò đầu bứt tai, khuôn mặt đẹp trai hiện ra vẻ ngây thơ.

Hiccup lấy ra cuốn sổ nhỏ mình vẫn hay mang theo, viết từng chữ cái một vào, rồi tự nhiên như lẽ thường xoay người dựa vào lồng ngực anh chàng rồng.

Khí trời xứ Berk luôn lạnh lẽo, trên đài quan sát trên cao này cái lạnh còn rõ ràng hơn, Toothless phun một đốm lửa nhỏ đốt đống gỗ để sẵn ở giữa, Hiccup dựa vào ngực anh, thân nhiệt rồng cao hơn người thường, mang đến cảm giác ấm áp dễ chịu.

Cậu gõ gõ cây viết vào mép cuốn sổ, xoay đầu nhìn người nọ, rồi vừa chỉ vào từng chữ vừa nói: ”Tớ sẽ dạy cậu ngôn ngữ của loài người.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play