Buổi đại tiệc mừng thọ của Quách lão gia tử cuối cùng cũng đến. Dưới sự chuẩn bị cực kì kỹ càng của Quách Thừa Tuyên cùng với người cộng sự “cô dâu tương lai” của mình - Diệp Liên Tuyết thì Quách lão gia tử lại cảm thấy cực kì hài lòng.

Không biết là ông đang hài lòng vì những gì quá đỗi hoàn hảo mà Quách Thừa Tuyên đã tận tâm chuẩn bị hay là hài lòng khi đứa cháu trai và cháu dâu tương lai của ông đang càng ngày càng hoà thuận với nhau nữa.

Và người không vui đương nhiên phải là Quách phu nhân. Bà đứng ở từ xa nhìn đứa con trai nhỏ của mình, càng nhìn hắn thoải mái vui vẻ trò chuyện với người này người kia, lại nhìn thấy đứa con gái kia đang ở bên cạnh Quách lão gia tử giống như cái tát mà bà từng ban tặng như chưa từng xảy ra lại khiến cho lòng bà như lửa đốt.

“Ơ em đi đâu thế? Buổi tiệc sắp bắt đầu rồi đấy.”- Quách lão gia hơi bất ngờ hỏi khi nhìn thấy người vợ của mình đột nhiên lại đặt ly rượu xuống bàn, đi vào bên trong nhà.

“Em hơi mệt, em đi vệ sinh một lát.”

Đợi khi bà vừa khuất sau ngã rẽ hành lang, Quách lão gia lại nén không được thở dài ra một tiếng.

Ông chưa từng lên tiếng ủng hộ hay phản đối gì chuyện hôn sự của Quách Thừa Tuyên, nhưng ông không phải là không biết được những biểu hiện kì lạ của vợ mình cũng đều là vì chuyện này mà thành. Một bên là vợ, một bên là con trai, bây giờ có nói bất cứ điều gì cũng đều thành ra thật khó xử, đó cũng là lý do ông luôn luôn im lặng.

Nhìn Quách Thừa Tuyên đang cao ngạo ở đằng xa, hắn vẫn luôn tinh tế đến từng chi tiết nhỏ nhất, mặc dù bận rộn ngập đầu nhưng vẫn dành ra sự quan tâm đặc biệt nhất đến cho buổi tiệc mừng thọ này. Cả người con dâu tương lai kia của ông nữa…

Ông chưa từng nói rằng vợ mình sai nhưng thâm tâm ông nếu để được lựa chọn ông sẽ không ủng hộ bà. Bà yêu thương con trai, ông cũng yêu thương, nhưng thay vì phản đối đến mức gay gắt đến như thế, ông sẽ chọn tin tưởng Quách Thừa Tuyên sẽ làm như thế nào.

Cô con dâu này, trừ bỏ vẻ ngoài có hơi chút lạnh lùng xa cách thì tuyệt nhiên vẫn không khiến cho ông ghét bỏ. Càng kín kẽ, con người càng đơn thuần, ông thừa biết Diệp Liên Tuyết không bao giờ tham luyến bất cứ điều gì ở Quách gia. Tìm được một người thông minh, hiểu chuyện, lễ độ như thế này, ông thật mong rằng Quách Thừa Tuyên sẽ cố gắng giữ lấy.

“Thực sự nhìn thấy được con đến đây ngày hôm nay ta rất vui!” - Quách lão gia tử đột nhiên bộc bạch khi Diệp Liên Tuyết đang giúp ông chuẩn bị lời bài phát biểu để đọc khai mạc buổi tiệc.

Cô gật đầu, cười đáp lại, chẳng nói gì. Quách lão gia tử yêu thương cô còn hơn cả cháu ruột của ông, điều này thực sự khiến cho Diệp Liên Tuyết cảm kích hơn bao giờ hết.

Ngày trước cô ngại đám đông, ghét những buổi tiệc xa hoa như thế này của giới hào môn nhưng hiện giờ mặc dù vẫn ghét nhưng cô cũng có lý do để yêu thích nó hơn rồi. Cô làm tất cả những điều này không vì mục đích trục lợi, chỉ là cô cần làm gì đấy để làm vui lòng Quách lão gia tử mà thôi.

“Lát nữa nếu không muốn nghe mấy điều không hay thì cứ mở thiết bị trợ thính ra nhé cháu! Đừng để những lời lẽ đó làm ảnh hưởng, ông vẫn yêu thương cháu như thường.”

Diệp Liên Tuyết lắc đầu, cô hí hoáy viết viết rồi đưa cho ông: “Không sao đâu ạ, cháu không ngại nghe mấy lời đấy, cháu chỉ sợ ông gọi cháu không nghe thôi.”

Quách lão gia tử cười lớn rồi xoa đầu cô, ông luôn ưng ý cô đến từng chi tiết nhỏ nhặt nhất, và ông cảm thấy Quách Thừa Tuyên dường như cũng đã bắt đầu nhận ra những điều tốt đẹp đến từ cô rồi.

Bồi Quách lão gia tử một chút, Diệp Liên Tuyết lại ra ngoài sảnh tiệc để tìm Quách Thừa Tuyên trao đổi một chút về chuẩn bị tiệc. Nhìn thấy hắn đang bận rộn chào hỏi người này người kia, cô cũng ngoan ngoãn đứng ở gần đấy, đợi hắn xong việc rồi mới đến.

Không ngờ Quách Thừa Tuyên lại gọi cô tiến lại chỗ đấy, nơi có mấy người đàn ông dáng vẻ thành đạt đang cùng hắn nói chuyện.

“Đây là phu nhân tương lai của tôi - Diệp Liên Tuyết - hiện cũng đang là nghiên cứu sinh của học viện, về sau cũng sẽ là bác sĩ tương lai. Mong các vị ở đây nể mặt Quách Thừa Tuyên tôi mà chiếu cố!”

Phải biết rằng Quách Thừa Tuyên chưa bao giờ chấp nhận chuyện đi cửa sau, mượn danh tiếng của hắn để phục vụ cho những mục đích cá nhân. Nhưng hiện tại, đến cả Diệp Liên Tuyết cũng ngỡ ngàng khi chính hắn tự giới thiệu cô cho rất nhiều người khác, mà đến cả những người khác cũng đang rất ngỡ ngàng.

Cô nhìn người đàn ông này, hắn đang làm gì thế? Tại sao hắn lại làm những chuyện này?

“Chà! Đúng thật là phu nhân tương lai của Quách tổng, đến cả ngoại hình lẫn tài năng cũng đều xuất chúng hơn người. Đúng là trăm nghe không bằng mắt thấy.”

“Buổi tiệc mừng đại thọ ngày hôm nay của lão gia tử cũng là do cô ấy chuẩn bị cả. Đúng thật là từ ngày đính hôn, Quách Thừa Tuyên tôi thật sự cảm thấy được đỡ đần phần nào.”

Diệp Liên Tuyết khá bất ngờ với tài nói dối không chớp mắt này của Quách Thừa Tuyên. Cô cười lạnh trong lòng, ngày thường cả cô cả hắn đều mang rắc rối cho nhau, bây giờ lại đi tâng bốc cô với người ngoài. Quách Thừa Tuyên thực sự còn khó hiểu hơn cả phụ nữ nữa.

“Anh làm gì thế?” - Diệp Liên Tuyết bấm tin nhắn hỏi, cô nhướng mày muốn nhìn xem câu trả lời cho chuỗi hành động kì lạ vừa rồi của Quách Thừa Tuyên là như thế nào.

Hắn cười, nhưng không phải nụ cười bỡn cợt, yêu nghiệt của ngày thường, chỉ là nụ cười này nhẹ nhàng, không hiểu sao lại khiến cho Diệp Liên Tuyết cảm thấy kì lạ.

“Làm phu nhân hào môn là phải như thế đấy, tôi đang tập cho cô quen dần, về sau cũng biết đường mà ứng xử. Những người vừa rồi tôi giới thiệu cho cô là những cổ đông lớn và kì cựu của dự án học viện và bệnh viện, cô quen biết những người đấy, về sau sẽ có ích nhiều hơn.”

“Nhưng không phải là anh chúa ghét những người dựa hơi anh mà đi lên sao? Giới thiệu tôi cho người khác với tư cách là phu nhân của anh thì cũng chính là đang dựa vào anh rồi còn gì?”

“Một phần thôi. Phần còn lại chính là năng lực của cô. Tôi tin là cô thừa sức khiến cho họ ưng ý, đương nhiên là bằng năng lực của mình. Hơn nữa thì đây chính là đặc quyền của phu nhân tôi đó, sao hả, đổi ý không muốn làm phu nhân của tôi nữa rồi?”

Diệp Liên Tuyết không nói gì nữa, cô cảm thấy Quách Thừa Tuyên thực sự không nói đùa. Lòng tin của hắn, những gì hắn đã và đang làm thực sự khiến cho Diệp Liên Tuyết nhiều lần vẫn cảm thấy hơi khó tin.

Nhưng trong lòng cô vẫn cảm kích hắn. Có lẽ đây là cách hắn sẽ củng cố vững vàng mối quan hệ này của hai người, củng cố địa vị của Diệp Liên Tuyết với đông đảo người khác.

Quách Thừa Tuyên nhìn thấy cô thoáng đỏ mặt, nhìn bộ dáng xinh đẹp trong bộ lễ phục do chính hắn chọn, trong lòng cảm thấy thật thoải mái. Thực ra hắn làm nhiều chuyện như vậy còn vì một lý do khác nữa, hắn sẽ từ từ từng bước từng bước khiến cho người khác không còn cái nhìn ác cảm về cô.

Nhưng hắn sẽ không để cho Diệp Liên Tuyết biết được đâu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play