Trong một lúc, điện thoại không có bất kỳ âm thanh nào, Hà Tiếu Nhiên cảm thấy phản ứng của mình có hơi thái quá, mặc dù mất ngủ khiến người nào cũng bực nhưng cũng không nên tự nhiên phát cáu như thế, đang tính nói lời xin lỗi không ngờ bên kia nãy giờ vẫn im lặng bỗng vang lên tiếng cười, tiếng cười cực kỳ quen thuộc, nhưng rõ ràng không phải của Tùy Minh Vĩ.
"Ai lại làm cho lão bà của chúng ta nửa đêm bực mình như thế kia?" Hà Tiếu Nhiên ngạc nhiên đến nỗi bật dậy, Tiêu Thượng Kỳ lại nói, "Có cần để anh lập tức đi giết hắn, thay em giáo huấn kẻ không có mắt đó không?"
"Anh... anh... sao muộn thế này mà vẫn chưa ngủ?" Hà Tiếu Nhiên lắp bắp, định đánh lạc hướng của Tiêu Thượng Kỳ.
"Em vẫn chưa trả lời anh." Tiêu Thượng Kỳ tựa hồ như cười một tiếng, giọng nói rất dịu dàng, nhưng tóc gáy của Hà Tiếu Nhiên lại dựng lên, dường như sắp xảy ra chuyện gì. Mấy năm gần đây bọn họ cười nói vui vẻ, Tiêu Thượng Kỳ đã từng ôn hòa, bình tĩnh với cô, nhưng cũng chỉ là cảm xúc biểu đạt bình thường của anh, Hà Tiếu Nhiên cũng từng vui sướng rồi lại đau lòng, nhưng chưa bao giờ giống như lúc này, cô bỗng thấy hơi sợ, mặc dù nó chỉ lướt qua rồi biến mất.
"Ai khiến em phải trả lời vấn đề gì?" Tiêu Thượng Kỳ đợi mãi mà không thấy câu trả lời của Hà Tiếu Nhiên, anh cau mày, "Sao không nói gì, lưỡi bị mèo ăn rồi hả?"
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT