Sau khi tiến hành xong nghi thức, cô dâu thay lễ phục ra ngoài mời thuốc rót rượu. Trước tiên là đến bàn của bố mẹ và trưởng bối trong gia đình. Sau đó, phần lớn khách mời đều là công nhân viên Mộ thị, khách hàng quen. Những người này đương nhiên sẽ không làm khó chú rể và cô dâu nên mọi việc tiến hành rất thuận lợi. Nhìn khách mời từng bàn từng bàn rời khỏi, Hà Tiếu Nhiên cũng ngồi không yên. Ở bàn cô đang ngồi, những vị khách khác đã đi từ lúc bắt đầu ăn cơm, cô không biết bản thân có nên tới đưa bao lì xì sớm rồi về nhà trước hay không.
Nhưng muốn về cũng phải nói với Tiêu Thượng Kỳ trước đã. Cô đưa mắt nhìn, thấy mấy người chú rể, cô dâu, Tiêu Thượng Kỳ đang bị giữ lại ở một bàn khác. Bàn đó đều là những thanh niên hai ba mươi tuổi, áo quần bảnh bao, giàu sang hơn người, thoạt nhìn thì thấy quan hệ của họ và chú rể không hề bình thường. Cả đám đang ép chú rể và cô dâu phải hôn thắm thiết mới chịu.
Trần Phi Nhi mặt đỏ bừng, mà những người xung quanh lại cứ đẩy Triệu Minh Hiên, bắt anh ta mau chóng thực hiện. Mặc dù Triệu Minh Hiên muốn bảo vệ cô ấy, nhưng hai người vẫn bị đẩy lại bên cạnh nhau. Tình cảnh như vậy, Trần Phi Nhi từ nhỏ tới giờ mới thấy lần đầu. Cô ấy tính tình dễ xấu hổ, chưa bao giờ dũng cảm làm những chuyện như thế trước mặt mọi người. Nếu hôm nay không phải là lễ cưới của họ, chắc chắn cô sẽ tức giận đến phát khóc. Có điều, hôm nay là lễ cưới, cô không có quyền lợi phản kháng, mắt long lanh ngấn nước nhìn chồng và em họ của mình.
“Chị em là cô dâu, các anh không thể bắt nạt chị ấy được”. Lý Hân Hân cũng là lần đầu tiên gặp cảnh tượng như thế. Cô còn bé, lúc trước tham gia lễ cưới đều là đi cùng bố mẹ, nhưng người ta trong lúc cấp bách thường nhanh trí, ví như hiện tại, cô đứng chắn phía trước Trần Phi Nhi, mỉm cười trách cứ mọi người.
“Đây sao gọi là bắt nạt được chứ? Bọn này chỉ muốn thấy Minh Hiên và chị dâu ân ái thôi, yêu cầu này mà cũng quá đáng ư?” Một chàng trai trẻ tuổi không nghe, mắt nhìn Lý Hân Hân, bỗng chốc chuyển tầm mắt, cười nói: “Có điều chị dâu là người mới, da mặt mỏng bọn này cũng hiểu, nhưng em gái, em muốn ra mặt thay chị mình thì cũng được. Chi bằng thế này đi, họ không hôn cũng được, nhưng em phải hôn một trong số những người ở đây thì bọn này mới chịu uống rượu, thế nào?”
“Một lời đã định”, Lý Hân Hân cười tươi như hoa, “Em tùy ý chọn bất kỳ ai đúng không?”
“Đương nhiên”, chàng trai trẻ gật đầu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT