Tiêu Thượng Kỳ đã rời thành phố C hai ngày, trên danh nghĩa của Mộ thị và Tiêu thị, công việc ở đây cơ bản hoàn thành xong trong 1-2 tháng. Trụ sở chính của tập đoàn đều ở thành phố B, cuối năm, việc cần anh giải quyết rất nhiều, những thứ đó cô có thể hiểu được, cho nên cô giúp anh thu dọn đồ đạc, còn chưa kịp hỏi khi nào anh quay lại thành phố C, mà từ hôm về đến giờ một chữ anh cũng không gửi, trừ tin nhắn chúc mừng năm mới lúc sáng sớm, hai ngày nay một cuộc điện thoại cũng không có.
Không phải Hà Tiếu Nhiên không cảm thấy mất mát nhưng cuộc sống vẫn phải tiếp tục, không nên bi quan quá. Mặc dù là năm mới, đường dây tin tức buổi sáng bận không ngừng, mấy đồng nghiệp liên tục ra ngoài phỏng vấn, cô được phân công đến một vụ hỏa hoạn gần nhà ga xe lửa, mấy cái nhà cũ kỹ của người dân bỗng dưng bốc cháy, vì người dân đứng tụ tập thành vòng xung quanh nhà nên xe cứu hỏa không thể vào gần được. Đám cháy được dập trong buổi sáng, cô phải đứng đợi bên ngoài cho đến xế chiều, đến lúc có thể di vào hiện trường mới đuổi theo sát phóng viên Bạch đi vào bên trong.
Đám cháy đầy mùi nhựa bị đốt, phỏng vấn kết thúc, Hà Tiếu Nhiên vẫn cảm thấy mùi này vây quanh người, đặc biệt còn có cảm giác buồn nôn khiến cô không dám mở miệng, giống như chỉ cần mở miệng là có thể nôn ngay lập tức.
Cô tưởng rằng cảm giác này sẽ không kéo dài lâu vì trước giờ, cô không phải dạng người yếu đuối. Nửa năm qua, cô đã gặp không ít tình trạng như vậy, kiên trì đến khi về đến tòa soạn, cô không nhịn được chạy vọt vào toilet, nôn khan hồi lâu.
Không nôn ra cái gì, sáng sớm cô chỉ ăn một cái bánh bao ở nhà, cả ngày cảm thấy mệt mỏi hệt như xương cốt rã rời, viết xong bản thảo về nhà, Tiêu Thượng Kỳ không ở dây, căn phòng rộng lớn trống trải, Hà Tiếu Nhiên thở dài, lấy túi đi mua mì ăn liền, sau khi ăn xong, vừa nằm xuống ngủ luôn.
Ngày thứ hai có thể nghỉ ngơi một chút, buổi sáng thức dậy cô vẫn ăn mì ăn liền. Lúc nấu mì, ngửi mùi dầu mỡ cô lại muốn ói, ăn được một nửa cô đã vội vàng chạy vào nhà vệ sinh, nôn tất cả những gì ăn lúc nãy ra, đến khi gần như moi hết ruột gan, lại nôn khan thật lâu.
Cảm giác chỉ cần ngửi không đúng mùi đã thấy muốn ói, hơn nữa tình trạng nôn khan này xảy ra tới ba lần, Hà Tiếu Nhiên cảm thấy có vấn đề, ý nghĩ đầu tiên là cô thường ăn cơm bên ngoài, chắc hơn nửa là bị bệnh gan rồi. Cô không dám trì hoãn, lập tức đến bệnh viện kiểm tra, kết quả thử máu có rất nhanh, bác sĩ nói gan của cô không có vấn đề gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play