Tần Diễm chưa bao giờ cảm thấy được bản thân đã làm sai điều gì.
Đối với việc trọng yếu, sau khi kết thúc, hắn sẽ suy nghĩ lại, tổng kết ra những kinh nghiệm đã phạm phải lần đầu tuyệt không tái phạm.
Thế nhưng cho tới nay, thư ký đối với hắn mà nói chỉ là "Thói quen", hoàn toàn không được xưng là tồn tại " Trọng yếu".
Mãi đến tận bị em gái ruột nhảy ra không thể tin nói "Anh đây cũng sống quá chó đi?", Tần Diễm mới mơ hồ ý thức được chính mình quả thật thật giống là có phần quá đáng.
Phát hiện thời điểm mình làm thư ký mang thai vẫn cứ đợi mệnh 24/24, cùng chính khổng kể ngày đêm tăng ca, cũng là không để ý tâm tình của thư ký mà cưỡng ép đoạt đi con trai của cậu...
Quả thật có chút tra.
Đương nhiên phía sau vẫn còn nhiều hành vi đáng thẹn hơn, bất quá đối với tính cách gay go của hắn mà nói, có thể nghĩ lại đến nước này, cũng là đã quá đủ.
Quan trọng là..., trong quá trình hồi tưởng lại những chuyện xảy ra ở quá khứ, từ từ ý thức được, đối với chính hắn mà nói, thư ký cũng giống như không khí tuy yên lặng không một tiếng động nhưng không thể thiếu, bất tri bất giác trở thành một người ở bên cạnh không thể nào thay thế.
Tại thư ký tiên sinh bởi vì mang thai, bụng phẳng cũng từ từ nhô lên tạo thành một độ cong ôn như, tổng tại đại nhân mặt tỉnh như ruồi giống thường ngày đàm phán trong công việc mà hỏi thư ký bên cạnh vẫn luôn đi theo:" Cậu muốn cùng tôi kết hôn sao?"
Chính là hắn không biết, đi phía sau hắn nửa bước thư ký tiên sinh thiếu chút nữa bước hụt một bước mà lăn xuống.
Thời điểm cánh tay tổng tài ôm người vào trong ngực, thư ký trong lòng sợ hãi không thôi, bên tai chỉ nghe thấy tiếng tim mình đập như trống.
Cậu không tự chủ suy ngốc chăm chú nhìn gò má rõ ràng đường viền của tổng tài, nhiều năm vẫn đứng nguyên một vị trí, đè nén tâm tư chính mình dâng trào, ẩn nhẫn mà yên tĩnh ngóng nhìn dung nhan anh tuấn hàng ngày.
Lặng im không hề một tiếng động mà khốc liệt quyết tuyệt, cậu đối với nam nhân trước mặt này yêu a.
Thư ký tiên sinh hiếm khi lộ vẻ thất thố, thời điểm đối mặt với người ngoài trên dung nhan thanh lãnh lúc này như lớp vỏ trứng gà bị bóc mà lộ vẻ khó có thể tin, lắp ba lắp bắp mà cư nhiên bắt đầu nghi vấn lời tổng tài:" Ngài, ngài đang nói cái gì a..."
Đừng lại muốn đùa giỡn tôi.
Van cầu anh, van cầu anh...
Tôi sẽ tưởng thật mất.
Cho là cậu không nghe rõ, Tần Diễm cảm thấy hơi không kiên nhẫn nhíu nhíu mày, bất quá lòng khoan dung đối với thư ký vẫn là cao hơn người khác, vì vậy liền chậm rãi lập lại một lần:" Cậu muốn cùng tôi kết hôn sao!"
Thư ký cả người đều ngây dại.
Cậu giống như đang đi trên đường, đột nhiên sau đầu bị người cho ăn một côn, bên tai hiện giờ ong ong lên, trước mắt cũng hoảng hốt không thấy rõ đồ vật lắm.
.... Cậu mất đi ý thức.
Người trong ngực thật lâu cũng không lên tiếng, Tần Diễm chờ, thực sự tính khí không kiềm nổi nữa, cúi đầu đang định mở miệng trách cứ trước cổng công ty ngay trên bật thang ôm ôm ấp ấp lâu như vậy thì còn ra thể thống gì, lại phát hiện nam nhân trong lồng ngực sắc mặt đã tái nhợt mà hôn mê bất tỉnh từ lâu.
Tần Diễm:"..."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT