Người trong sảnh lập tức chấp động, vị này rất khó lường.

Ngay cả đại ca Trương vừa mới đến lúc này cũng thay đổi sắc mặt.

Đại ca Trương lăn lộn thành Tây, Vương Bách Từ lăn lộn thành Nam, đôi bên có hơi xung đột, nhưng cũng xem như hòa thuận.

Nhưng dưới sự hòa thuận này ẩn giấu ý định giết người to lớn.

Vương Bách Từ này lòng dạ ác độc, làm việc rất cực đoan, người bình thường vốn không dám trêu chọc.

Hơn nữa gã ta làm việc cho rất nhiều người giàu có, mạng lưới quan hệ rất lớn.

Rất nhiều lần xung đột, đều là đại ca Trương chủ động lùi bước mới có được sự hòa thuận tương đối.

Nhìn thấy Vương Bách Từ, đại ca Trương kinh ngạc nhìn Trương Cảnh Hàn.

Không ngờ cậu Trương lại còn có tần quan hệ này với Vương Bách Từ.

Không bao lâu Vương Bách Từ xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.

Hôm nay Vương Bác Từ mặc rất long trọng, giày da áo vest, vô cùng ra vẻ.

Đám đàn em phía sau gã ta, quần áo thống nhất, người nào cũng vẻ mặt tươi cười.

Sau khi đến đại sảnh, Vương Bách Từ rất cung kính xoay người thăm hỏi ông cụ, cũng nói tiếng chúc mừng.

Nhìn Vương Bách Từ nói lời chúc giống như học thuộc lòng, đám người trong sảnh vẻ mặt khác nhau.

Lý Như Ý chọt Ngô Đình Khải, khẽ hỏi: “Ủa, sao tên này lại tới đây?”

“Có phải vì lần trước đánh gã ta, hôm nay gã ta bèn chạy tới quấy rối trả thù chúng ta không?”

Nhìn dáng vẻ lo lắng xinh xắn của Lý Như Ý, Ngô Đình Khải cây cỏ mềm mại sạnh sẽ của cô, dịu dàng nói: “Đừng lo lắng, cho dù cho gã ta mượn lá gan, gã ta cũng không dám quấy rối.”

Ánh mắt Ngô Đình Khải lạnh lẽo, nếu Vương Bách Từ này dám mượn cơ hội gây sự, Ngô Đình Khải không để bụng khiến gã ta biến mất theo nghĩa đen.”

Tha cho gã ta một lần đã là đại ân.

Nếu không biết tốt xấu, cũng đừng trách Ngô Đình Khải độc ác.

Giang Uyển Quân ở bên cạnh nhìn thấy Ngô Đình Khải tự tin nói ra những lời này, lại nhìn thấy con gái ruột nhà mình tán thành gật đầu như kẻ ngu, bà ta có hơi căm tức.

Vương Bách Từ này có tiếng lòng dạ độc ác ở Thục Đô, có chuyện gã ta không dám làm?

Sảnh trái.

Phòng lớn bên kia. Đam Mỹ Cổ Đại

Lý Cơ Uy vẻ mặt vui mừng, ông ta tưởng Vương Bách Từ này là thuộc hạ của Trương Cảnh Hàn, là đến đứng bàn cho cậu ta.

Trong lòng ông ta thầm than: “Nhưng năng lực của con rể mới thật không nhỏ, chỉ dựa vào hai đại ca xã hội đen này cũng đã là trợ lực rất lớn.”

Có hai vị này, cộng thêm mấy nhân vật hạng nặng còn chưa tới kia.

Vị trí gia chủ này của ông ta ổn thôi.

Đám người Lý Thiên Ân, Vương Minh Ngọc sau lưng Lý Cơ Uy không nghĩ khác ông ta mấy.

Bọn họ đắc ý nhìn về phía sảnh phải phòng hai, trong ánh mắt mang theo vẻ khinh thường không hề che giấu.

Lý Thiên Ân càng là vẻ mặt vui vẻ nhìn về phía Trương Cảnh Hàn, cô ta thực sự càng nhìn càng thích, càng thỏa mãn chồng chưa cưới mới này.

Cô ta liếc mắt nhìn Lý Như Ý đối diện, vẻ mặt vui mừng.

Hơn nữa trong ánh mắt cô ta còn mang theo tia trào phúng.

Không ngờ tới đi!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play