Công lược tra nam

Thế thân (3)


1 năm


Ha ha.

Đây là phản ứng duy nhất của Dung Tự sau khi tiếp thu xong cốt truyện.

"Cô gái tên Dung Tự kia có quan hệ gì với ta không?" Gọi hệ thống ra, câu đầu tiên cô nói chính là như vậy.

Nghe thấy câu hỏi, hệ thống trầm mặc một hồi lâu, sau đó mới trả lời: " Chỉ cùng tên thôi......"

Nhận được đáp án ưng ý, Dung Tự lúc này mới hoàn toàn thả lỏng, vậy là tốt rồi. Vốn dĩ Dung Tự cũng được coi như một người tung hoành tình trường mười mấy năm đến bây giờ vẫn chưa gặp được địch thủ. Mỗi lần đều là cô đùa giỡn tình cảm người khác, khi nào tới phiên người khác đùa giỡn cô? Biết rằng Dung Tự này không phải kiếp trước của mình hay là mình ở thế giới song song mà chỉ là cùng tên thôi, trong lòng cô liền thoải mái hơn hẳn.

Nhưng dù chỉ cùng tên, cô vẫn cảm thấy buồn nôn, bởi vì cô gái này chính là người đầu óc có hố do thiên thạch tạo ra! Cái loại tra nam này rốt cuộc có chỗ nào tốt vậy? Chẳng lẽ "tình nhân trong mắt hoá Tây Thi"?

Hắn đối xử với cô ấy như vậy, cuối cùng bị què, bị hủy dung, cô ấy không những không đốt pháo ăn mừng lại còn trở về chiếu cố hắn? Cuối cùng tạo nên kết cục đại đoàn viên?

Đầu óc cô ấy bị chập mạch hả?

Cô đoán nếu cha mẹ cô ấy mà biết chỉ sợ sẽ trực tiếp từ trong quan tài nhảy ra, đem cô ấy dẫn đi cùng cho đỡ phải lo lắng.

Nói đi cũng phải nói lại, cuối cùng người chịu thiệt vẫn là nữ chính. Nam chính bị què, bị hủy dung chủ yếu để phụ trợ cho tình yêu chung thuỷ, vĩ đại của nữ chính. Phải chăng có như thế hai người mới xứng đôi?

Dù sao mặc kệ là nguyên nhân nào, Dung Tự đều cảm thấy buồn nôn đến cực điểm......

"Cho nên điều ta cần phải làm là công lược tên này, khiến hắn yêu ta phải không ?" Sau khi bình tâm lại, Dung Tự hỏi hệ thống trong đầu mình.

"Đúng vậy."

"Vậy sau khi công lược xong thì phải làm sao ?"

"...... Tùy cô."

"Thật à?"

Dung Tự liếm liếm môi dưới, đây quả là một chuyện tốt nha!

" À mà vừa nãy ngươi nói đến độ hảo cảm gì vậy?"

" Có mở ra chỉ số hảo cảm Giang Thừa Diệc không?"

"Mở đi."

"Hiện tại ký chủ mới tiếp nhận nhiệm vụ nên lần này sẽ miễn thu phí, mở ra độ hảo cảm của Giang Thừa Diệc cùng nhắc nhở từ hệ thống."

"Khoan đã, ta muốn hỏi ngươi một câu, mỗi lần ngươi đều nói lần này miễn thu phí, chẳng lẽ về sau làm nhiệm vụ ngươi sẽ đòi tiền hả? Mẹ nó, ta giúp ngươi làm việc, ngươi còn muốn thu tiền của ta, ngươi đừng có quá đáng như thế chứ? 417, ta thấy tên của ngươi chính là Quỷ Đòi Tiền phải không? Một hệ thống như ngươi muốn nhiều tiền như vậy làm cái gì? , Ta nói thẳng, ta không có tiền! Ta chính là quỷ nghèo! OK?"

"...... Đối tượng công lược trọng điểm : Giang Thừa Diệc, độ hảo cảm hiện tại là 35."

"Chà, độ hảo cảm còn rất cao? Chẳng có tính khiêu chiến gì cả."

" Khi độ hảo cảm của hắn tăng tới 100, sẽ được coi như công lược thành công, cô sẽ nhận được số đồng vàng bằng với số điểm mà hệ thống chấm cho hắn. Chờ sau khi nhiệm vụ chấm dứt, có thể ở cửa hàng hệ thống mua sắm các loại đạo cụ cô cần, thậm chí là thân thể của cô. Đến lúc đó, nếu cô muốn rời khỏi tôi thì cũng có thể làm được."

Âm thanh hệ thống vẫn như cũ là loại máy móc không có cảm tình, nhưng Dung Tự lại nghe ra sự dụ hoặc cực lớn trong lời nói đó, thân thể của cô cũng có thể mua? Vụ mua bán này quả thật không lỗ! Số vàng nhận được sẽ bằng với điểm của tra nam, nói cách khác, công lược Giang Thừa Diệc, cô có thể nhận đến 98 đồng vàng.

Lúc trước Dung Tự nhìn Giang Thừa Diệc còn cảm thấy mặt mày hắn rất đáng ghét, hiện giờ nháy mắt liền lật mặt, đâu có chỗ nào đáng ghét chứ, rõ ràng chính là đáng yêu đến cực điểm, ha ha ha.

Cảm nhận được cảm xúc của Dung Tự biến hóa lớn, hệ thống không tự giác mà xuất hiện một chuỗi số liệu kỳ quái. Sau đó như nhớ ra được cái gì lại yên lặng lui về.

Đúng lúc này, Giang Thừa Diệc vốn đã rời đi lại lần nữa mở cửa đi vào. 

Sao hiện tại đã trở về rồi? Dung Tự thấy có chút kỳ quái, nhưng cô sẽ không buông tha cơ hội kiếm độ 
hảo cảm này đâu.

Mà đối phương vừa vào cửa cũng không liếc nhìn cô một cái, đi thẳng đến phòng ngủ chính bên trong, bắt đầu lục tung đồ đạc lên. Dung Tự nghĩ nghĩ, trên mặt nước mắt còn chưa khô đã hồng hốc mắt đi vào theo.

Thấy đối phương lấy ra rương hành lý bắt đầu thu thập, nhìn bộ dáng như muốn xa nhà một thời gian.

Sao có thể không ra xa nhà cho được?

Ở phần giữa cốt truyện, người của Giang Thừa Diệc đã điều tra ra Lâm Dĩ Nhu đang ở một nông trường nhỏ tại nước Mỹ. Bằng chấp niệm của Giang Thừa Diệc đối với cô ấy, chỉ sợ dù hiện tại đối phương đang ở vũ trụ, hắn cũng sẽ tìm mọi cách mà tự mình đi xem mới có thể hoàn toàn yên lòng. Chỉ là một Đại Tây Dương mà thôi, làm sao có thể cách trở tình yêu cháy bỏng của hắn đối với Lâm Dĩ Nhu.

Dung Tự ở trong lòng âm thầm chửi rủa, rất nhanh liền bắt đầu phô bày kĩ thuật diễn của mình.

Cô đứng ở cửa phòng do dự thật lâu cũng không có ý muốn đi vào. Cô biết Giang Thừa Diệc chắc chắn biết cô đang ở đây, động tác của hắn đều chậm lại, nhưng bởi vì thấy cô không mở miệng nói chuyện, cũng không có ý định quấy rầy hắn, cho nên hắn không có tâm tình giải thích .

So với Lâm Dĩ Nhu, tất cả mọi người đều bị gạt sang một bên.

Nhưng chờ hắn thu thập xong rồi, khoảnh khắc hắn xoay người đứng lên lại thấy Dung Tự đã lệ rơi đầy mặt mà nhìn hắn. Trong đôi mắt phủ đầy hơi nước tựa làn sương mù mênh mông giống như có thiên ngôn vạn ngữ muốn nói với hắn rồi lại như e ngại thứ gì mà không dám tiến lên. Hình ảnh yếu ớt, mỏng manh ấy đã gợi lên áy náy trong lòng Giang Thừa Diệc. 

__________________________________



Editor: Thời tiết dạo này nóng quá trời, edit xong một chap mà muốn gục ngã luôn
。:゚(;'∩';)゚:。




Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play