Hư không Thâm Lâm, dưới màn ảnh độ phân giải cao có ba bóng người bay nhanh xẹt qua trong rừng.
Một tay Thẩm Lê xách “chiến lợi phẩm” mang về từ đại học Hoang Mạc, một tay bóp lấy mũi, ồm ồm nói: “Trường đại học Hoang Mạc các cậu là rơi vào khu bài tiết của đàn tinh thú nào sao?”
Vương Lỗi bị cậu ta quắp ở trong tay cười phơi phới, “Trên đường gặp phải một đám tinh thú giáp xác đặc thù, hương vị này thật sự không có biện pháp nào để loại bỏ.”
Hơn nữa luôn bị bao quanh bởi thứ mùi này, học viên đại học Hoang mạc gần như đã quen với mùi hôi thối. Cũng giống như đạo lý “Như nhập bào ngư chi tứ, lâu mà không nghe thấy này xú” [1] ,trong một thời gian dài bị bao vây trong một loại mùi, khứu giác cũng sẽ mệt mỏi.
[1]:’Như nhập bào ngư chi tứ’ trích từ : “Cùng người lương thiện cư, như nhập chi lan chi thất, lâu mà không nghe thấy này hương; cùng ác nhân cư như nhập bào ngư chi tứ, lâu mà không nghe thấy này xú” đồng nghĩa với câu ‘gần mực thì đen gần đèn thì rạng’, quen với mùi thối rồi thì ngửi cũng thành bình thường.
Thẩm Lê khóc không ra nước mắt quay đầu nói với Hoắc Tiểu Tiểu, “Chị Tiểu Tiểu, chúng ta có thể ném người này đi được không?”
Hoắc Tiểu Tiểu lắc đầu, “Không thể, cậu ta vẫn còn chỗ hữu dụng.”
Thẩm Lê tuyệt vọng mà xách theo người, banh thẳng cánh tay chỉ mong để Vương Lỗi cách xa một chút, “Không phải bản đồ cũng đến tay rồi hay sao? Hơn nữa bắt một đội viên chủ lực cũng không đủ để loại bỏ đại học Hoang MMạc đâu.”
Điều quan trọng nhất là người này quá là mùi luôn, cậu ta cảm thấy không bao lâu nữa khứu giác của mình sẽ hỏng mất. Hơn nữa cậu ta xách Vương Lỗi lâu như vậy còn bị gió thổi một đường, mà mùi vị này lại càng ngày càng nồng đậm!
Hoắc Tiểu Tiểu sờ sờ cằm, “Trở về để tình báo cho Biên Thác học trưởng đi, nếu không có ích thì gặp được địch ném cậu ta ra ngoài cũng là một loại đại sát khí, cậu không phát hiện chúng ta đi một đường cũng không có bao nhiêu tinh thú tới gần sao, mang theo về tốc độ hành quân cũng có thể nhanh hơn.”
Vương Lỗi:... Chưa bao giờ nghĩ tới chính mình lại có tác dụng xua đuổi “Tinh Thú”.
Thẩm Lê bi phẫn, “Được rồi, em có thể! Em đường đường là thiên tài đơn binh của đại học hàng đầu- đại học Blizzard, không có khó khăn là không thể vượt qua!”
Ngay sau khi Thẩm Lê vừa thôi miên chính mình xong, một cơn gió ấm khẽ thổi qua, cậu ta giống như vừa vùi đầu vào một nơi toàn là sầu riêng, cả người đều bị xông hơi đến giật mình.
Thẩm Lê, “... Ọe!!”
Vừa ngẩng đầu nhìn lên, Hoắc Tiểu Tiểu cùng Du Lôi cực kì ăn ý điều khiển cơ giáp nhanh chóng đến bên trên đầu gió, rời xa tất cả “độc khí” xâm hại.
Thẩm Lê:... Hai người thật sự là đồng đội thân thiết nha!
Trong rừng tiếng gió vù vù, ba chiếc cơ giáp đạp mũi chân trên mặt đất xốp mềm nhưng không phát ra bất cứ thanh âm nào, giống như một mũi tên rời cung nhanh chóng vụt qua, đây là chuyện chỉ có cường giả cao cấp có lực lượng khống chế cực hạn mới có thể làm được.
Cuối khu rừng này có một chiếc cơ giáp màu vàng yên lặng đứng im tại chỗ chờ đợi.
Hoắc Tiểu Tiểu cười cười, “Bản đồ giao cho cậu rồi nhé.”
Tạ Tây Từ “Ừ” một tiếng, “Nhận được rồi, ba khu vực tiếp tế, hơn nữa còn đánh dấu hai điểm cần phải đi qua trên khu vực đường nguy hiểm, đại học Hoang Mạc lần này vận may không tệ.”
Hoắc Tiểu Tiểu cũng gật gật đầu, sau khi tăng tốc để tụ hợp với Tạ Tây Từ, bốn người ở dưới ánh trăng im lặng đi về phía đại đội ngũ, “Thật là đáng tiếc.”
Tạ Tây Từ biết cô đang tiếc cái gì, cười nói, “Không đáng tiếc, tổng chỉ huy của bọn họ cách đại đội ngũ quá gần, lại là thiên tài hệ phòng ngự, cho dù cậu có tốc độ tập kích nhanh hơn nữa thì tỷ lệ thành công xác suất cũng không tới 10%.”
Hoắc Tiểu Tiểu “Chẹp” một tiếng, “Nếu là cậu cùng đi, ở lĩnh vực tăng phúc của cậu giúp mình, nói không chừng mình thật sự có thể đắc thủ.”
“Không nên khinh thường cơ giáp cao cấp thiên phú về thế giới ảo ảnh Vi Mộng của bọn họ, lần này giao thủ với cậu cũng chỉ là một điểm đến mới thôi chứ chưa sử dụng toàn lực... Tuy rằng mình cũng cho là như vậy!”
Hoắc Tiểu Tiểu bật cười nói, “Thì ra câu cuối cùng mới là trọng điểm.”
Mắt thường nhìn cũng có thế nhận ra tâm trạng Tạ Tây Từ đang rất tốt, trong màn đêm đen kịt cũng có thể nhận ra ý cười tràn ngập trong con ngươi màu xanh biếc của người con trai.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT