Với kinh nghiệm tuy chưa lâu năm nhưng đã phải ứng biến nhiều tình huống khác nhau, tôi đủ khôn để hiểu ra hàm ý mời mọc tôi cho ổng 'nhồi thịt' vào con ốc tiêu tôi đây rồi. Nói chớ lâu rồi không cho ổng 'đâm bang' nên tôi cũng thấy thèm thèm. Nhìn ổng ngon trai như thế kia nếu nói không muốn làm tình cùng ổng, thì 1 là nói dóc, 2 là cái giới tính bị cong mất tiêu rồi. Thật sự là cũng tội ổng lắm đó, nhịn cũng lâu quá rồi mà, để lâu thêm nữa chắc lên tới cổ cho xem.
Kể từ hồi suýt bị hãm hiếp, tinh thần tôi có dấu hiệu ám ảnh luôn về chuyện đó. Thầy đã phải liên hệ với các bác sĩ tâm lý để tìm mọi cách khiến tôi trở về trạng thái bình thường nhanh nhất có thể. Ôi dào, mà ổng cũng có tốt lành gì cho cam đâu các tỷ muội ơi! Động cơ chính là muốn tôi không bài xích chuyện tình dục với ổng đó. Vì lão trâu già này vốn không thể ăn chay trường nổi, khoái ăn thịt thà cho nhiều chất đạm để chắc thịt ấy mà.
Nhưng mà xui cho ổng, đến thời điểm cách đây tầm gần 1 tuần lễ, khi tôi hoàn toàn có thể tiếp nhận chuyện ái ân với ổng vì tâm lý đã vững vàng trở lại rồi. Tối ấy, khi đang tính tắm rửa cho thơm tho sạch sẽ chuẩn bị lên giường cho ổng mần. Thì mồ tổ cha, dâu của tôi rụng 'đúng lúc' ghê luôn, xu dễ sợ. Làm thầy vội vàng làm việc cho nhanh để lên giường 'xào ốc'. Nghe tôi thông báo xong, cái mặt anh giáo đang hớn hở bổng xụi ngay trông hụt hẫng đến tội không thể tả. Thế là ổng phải nuốt cục nghẹn vào cổ lại, và cố nhịn thêm cho đến tận ngày hôm nay. Âu cũng là do ăn ở!
Tối nay, dâu của tôi đã rụng hết sạch sẽ nên tôi không còn lo ngại về vấn đề gì nữa. Giờ chuẩn bị vào việc vần nhau thôi. Đang nghĩ ai mà gọi điện kêu ổng đi giải quyết chuyện nào đó nữa vào lúc này, chắc dám ổng tự vẫn luôn quá nhỉ? Không để thầy bị cụt hứng, nên sau khi nghe thầy hỏi:”Em hết bị chưa bé?” Tôi chưa kịp trả lời cách nghiêm túc rằng:”Em hết rồi!” Thì bộ móng vuốt của ổng đã mau mắn thò vào tận đùi của tôi để mò mẫm. Mà lúc này ngoài cái áo choàng tắm ra, bên trong tôi khoả thân hoàn toàn có bận cái gì đâu. Điều này đã khiến ổng phát hiện ra tôi đang không mặc quần lót, thay cho câu trả lời ở bên trên mà không cần tôi phải lên tiếng. 'Ting', chân mày thầy nhướn lên nhìn tôi và cặp mắt sói của ổng loé lên những tia ma mãnh như muốn nói:”Chuyến này nhà người có chạy đằng trời!!!”
Bị ổng cho tay vào vùng nhạy cảm thăm dò, tôi rợn người đẩy tay ổng ra và mặt mũi bắt đầu đỏ ửng.
- Anh, nhột em!
Và rồi 'graoooo', như 1 con hổ đã bị bỏ đói quá lâu. Ổng điên cuồng nhào đến tôi và đè rạp xuống giường khiến tôi choáng váng. Trong giây phút này, anh giáo không muốn nói thêm bất cứ lời nào nữa, vì cơn thèm khát nó đã chạm nóc và làm cho ổng mất lý trí rồi.
Toàn bộ khuôn miệng và từng hơi thở của tôi bị đôi môi của lão sói chiếm đoạt. Lão cứ thế vồ vập tới khiến tôi muốn chết ngộp và không thể theo kịp nhịp của lão. Với đôi bàn tay đã quá thuần thục, lão lột tung chiếc áo choàng tắm của tôi ra, để phơi bày cơ thể còn mát lạnh thoang thoảng mùi sữa tắm dịu nhẹ, vẫn chưa khô hẳn của tôi ở dưới thân lão. Cơ thể mà lão nâng niu gìn giữ, để không có bất cứ vết sẹo hay dấu trầy xước nào lưu lại ở trên đó. Bởi thế nó mới mướt mát, trắng mịn, trơn láng lại còn thơm mọng như thế này. Cắn vào 1 cái chỉ có 2 từ để diễn tả đó chính là:ngọt và sướng. Nếu 'người đẹp vì lụa', thì tôi đẹp vì nhờ có anh giáo. Được thầy chăm sóc, tỉa tót cho từng tí 1. Nên con ốc tiêu quê mùa phèn chua ngày nào, nay đã trở thành con ốc 'quý sờ tộc' rồi.
'Ưmmmm', tôi rên lên 1 tiếng vì bắt đầu lâm vào trạng thái mê man. Khi bàn tay của thầy đang nhào nắn 1 bên gò bồng cao vút với đầu ngực đỏ hồng nhỏ xinh của tôi. Rồi phút chốc, bộ móng vuốt tham lam ấy men theo bụng lần xuống vuốt ve vùng tam giác kín, nơi khiến thầy say đắm đến bùng nổ. Tôi quắn quéo cứ thế bấu chặt lấy ổng, hai tay bám lên cổ và bắp tay thầy để đỡ bị quíu. Đôi môi nóng rẫy kia phà từng hơi thở có nồng độ dục vọng cao ngất ngưởng, bắt đầu men xuống cổ và xương quai xanh của tôi, và để lại những dấu hôn ngọt ngào nồng nàn. Đến khi thầy há miệng ngậm lấy 1 bầu ngực tôi mà ngấu nghiến thì thôi xong. Ổng chưa kịp mần tới bước cuối là 'xiên' thẳng vào cơ thể tôi, thì tôi đã cong người chịu trận đầu hàng do đã đạt cực khoái rồi.
||||| Truyện đề cử:
Giam Cầm Một Bông Tuyết Nhỏ |||||
- Anh....ớ...
Tôi nuốt chữ vào họng, bắt đầu rên rỉ tỉ tê. Cả thân hình co quắp vì có 1 luồng điện sung sướng vô hạn chạy dọc khắp thân thể. Nó khiến tôi bấn loạn đến căng cứng người mà cắn răng hưởng thụ. Bên dưới, nơi ấy của tôi bắt đầu co bóp từng hồi tiết ra chất nhờn và thèm khát được thoả lấp. Thầy đủ biết tôi đã tới và khẽ cười hả dạ, ngón tay bên dưới đang đưa vào 'nhuỵ hoa' của tôi càng tăng tốc để tôi lên bờ xuống ruộng thêm. Biểu cảm của ổng trông vô cùng ung dung tự đắc, vì mới xuất có vài chiêu tầm thường thôi mà tôi đã quằn quại thua cuộc cách thảm hại như thế này rồi.
Khoảnh khắc ông vội vàng cởi thắt lưng và kéo khoá quần của mình xuống, để tranh thủ lúc tôi còn dư âm của sự lên đỉnh. Vì bên dưới của tôi vẫn còn đang co bóp từng đợt chưa dừng thì 'ập'. Tôi hét lên 1 tiếng thất thanh đến thảm thiết, vì bị thầy dùng lực tách nhanh 2 chân đang khép chặt của mình ra mà đâm thân dưới của ổng vào cách vội vã. Không rõ tôi đang ở trên thiên đường hay chốn địa ngục đây. Bởi cảm giác hiện tại tôi không thể phân biệt được nó đang thốn hay sướng, đang đau hay đã? Nhưng tôi chắc chắn trong thời khắc này, thầy đang rất thoả mãn và chìm trong sự khoái lạc cực độ. Do 'anh Vinh nhỏ' của ổng đang được tôi ủ ấn lẫn nuốt chặt. Toàn thân thầy phút chốc căng cứng 1 lúc khi mới đưa vào bên trong tôi và cổ họng ổng khẽ gầm nhẹ. Cả 2 chúng tôi bấu vịn hoà quyện lẫn nhau, nhưng trạng thái lại trái ngược nhau hoàn toàn. Khi đàng trai hừng hực như trâu nước, còn đàng gái thì đã tử nạn từ kiếp nào rồi.
Tôi không biết mình thiếp đi với cơ thể đỏ ửng lẫn trần như nhộng, được chăn che lên tới cổ từ khi nào. Nhưng mọi việc vẫn chưa kết thúc vì cục ứ của thầy sau 1 thời gian dài ăn chay bị tích tụ quá nhiều, nên hiện giờ cần được xả ra cho bằng hết. Do đã quá mệt mỏi nên tôi ngủ há cả mỏ, cũng không hề hay biết lão trâu mới đi giải lao để tắm rửa đã quay trở lại giường.
Thầy vén chăn và chui vào nằm bên cạnh tôi đang xoay lưng về phía ổng. Trong cơn mơ, tôi từ từ cảm nhận được tấm lưng trần của mình bỗng trở nên mát lạnh. Dưới mông, có thứ gì đó vừa cứng lại vừa mềm đang ma sát cà quẹt vào da thịt khiến tôi dần tỉnh giấc thì lại 'a'. Tôi thều thào rên nhẹ bởi đã không còn sức lực. Vì khi vừa mới mở mắt còn chưa kịp lấy lại ý thức, tôi đã bị anh giáo nhấc 1 chân lên. Và từ phía sau, thầy đâm thật sâu vào nơi ấy mới nghỉ ngơi chưa được bao lâu của tôi cách dứt khoát. Trời ơi đất hỡi! Đồ mất nhân tính, biến thái, không còn tính người mà. Tôi tơi tả như thế này rồi mà ổng còn chưa chịu buông tha cho tôi sao? Thật là muốn chửi thề đây mà!
- Em...em..ngủ rồi...mà!!!
Vừa thở đứt quãng vừa khó khăn lên tiếng, tôi muốn chống cự đẩy lão trâu già dê ở phía sau lưng mình ra, nhưng đã bị lão khoá chặt trong tư thế úp thìa rồi. Biết tôi đã không còn thể lực để phối hợp, thầy vừa vận động thân dưới, vừa ra sức nài nỉ tôi bằng hơi thở gấp gáp rằng:
- Em cứ nhắm mắt ngủ tiếp đi... chịu khó dùm anh xíu nha, vì anh chưa ăn đủ. Vẫn còn hơi đói.
Đói đói cái quần, bộ bao tử ổng không đáy hay gì mà ăn hoài không thấy no vậy hả? Nghĩ sao lại đè người ta ra quần quật như thế này, mà giờ kêu người ta có thể yên ổn nhắm mắt đi ngủ. Ổng ác cũng vừa vừa phải phải thôi chứ, ác quá ai mà chịu cho nổi đây hả đồ cha già ham hố vô độ kia!!!!
..................
Chị Tiên được giám định đã bị tâm thần với chứng rối loạn hoảng sợ kèm rối loạn lo âu. Khuôn mặt hiện tại của chị phải nói là trông vô cùng kinh dị, vì nó chảy xệ và cả cháy đen. Trước nay, chị vốn nổi tiếng là tuyệt thế giai nhân. Bị lâm vào nghiệp cảnh này, hỏi sao chị không bị chấn thương tâm lý nặng dẫn đến hiện trạng bi đát như thế này cho được. Ba chị cũng do sốc nặng, nên di chứng để lại là liệt toàn thân và mất nhận thức. Mẹ chị cũng muốn hoá điên theo vì gia đình bỗng xáo xào, tai hoạ ập tới dồn dập. Một mình anh trai của chị phải gánh vác hết việc nhà đến việc của công ty. Vì thế mà anh giáo nhà tôi và anh Đạt con chú Khang, họ đang chung sức cùng nhau giúp đỡ gia đình chị Tiên vượt qua kiếp nạn này. Về phần chị Trâm, toà án tuyên phán chị sẽ chịu án tù 9 năm. Nếu chấp hành nghiên chỉnh các nội quy trong nhà giam, cũng như học tập cải tạo tốt, chị sẽ được giảm án và tha tù trước thời hạn.
Thời gian này, tôi đã kết thúc năm nhất Đại học với điểm số khá cao. Nhưng dẫu thế nào anh giáo cũng không khen tôi lấy 1 lời, suốt ngày có câu:” cần phải cố gắng thêm” cứ nói hoài à. Vào mùa hè chuẩn bị sang năm 2 này, theo quy định, tôi chuẩn bị học môn Giáo dục quốc phòng ở Trung Tâm Giáo Dục An Ninh Quốc Phòng, nằm trong khu đô thị làng Đại Học Quốc Gia ở Bình Dương tầm 1 tháng trời. Hay gọi theo cách khác là khu hồ đá nổi tiếng nhiều vụ cướp đi mạng sống của hàng chục sinh viên, hầu như năm nào cũng có người chết đuối tại đó. Vì thế hồ này còn được gọi là “hồ Tử Thần” hay “hồ Ma Ám”.
Mà nghe nói, chúng tôi có thể học nội trú ở đó để khỏi đi đi về về y như là đi bộ đội vậy, nhưng không khắt khe như trong quân ngũ đâu. Các anh chị khoá trên có khuyên đàn em lớp dưới bọn tôi là nên học nội trú vì vui lắm. Chiều chiều có chương trình phát loa âm nhạc để tụi sinh viên có thể gửi gắm tâm ý, tỏ tình với nhau. Rồi tối tối, cả đám cùng sinh hoạt vòng tròn múa hát tùm lum thích lắm. Ngoài trường của tôi ra, còn có rất nhiều sinh viên thuộc các trường đại học khác cũng theo học ở đây. Đám bạn chơi thân có rủ tôi gom đồ ở nội trú với tụi nó để trải nghiệm những năm tháng sinh viên rực rỡ. Tụi nó tính hằng tối cả đám sẽ cùng nhau chơi ma sói, rồi cùng nhau kể chuyện ma và nhậu nhẹt cho khắng khít tình chị em.
Tôi a dua, nghe tụi bạn quảng bá thấy hấp dẫn quá nên tối ấy liền trình báo xin xỏ anh giáo liền. Kết quả là khi tôi vừa dứt lời, ổng đang gõ bàn phím lọc cọc trên máy tính, vội trừng mắt quay qua nhìn tôi như muốn đe doạ rằng: ”Đang giỡn mặt với ông hả?”