Chậu trầu bà trong sân lớn lên tươi tốt, chỉ là trên thành chậu hoa dính một ít bùn, có thể là do lúc tưới nước bị bắn tung tóe lên trên đó.
Phong Dương nghe thấy người ở đầu dây bên kia nói xong, rũ mắt nhìn chậu hoa để phân tán sự chú ý, tránh cho mình quá chật vật.
"Trưa mai cùng nhau ăn cơm?" Tô Vãn ở bên kia điện thoại tiếp tục hỏi, câu 'Có chút nhớ cậu' vừa rồi là thuần túy thuận miệng nói ra, không có ý nghĩa dư thừa, lại không biết đã khuấy động bao nhiêu gợn sóng trong lòng đối phương.
Ban đầu thứ hai thứ ba bọn họ đều không gặp mặt, hai người học khoa khác nhau, ba ngày đầu Tô Vãn đều đầy tiết, Phong Dương không phải, hơn nữa khoa mỹ thuật và khoa máy tính cũng không gần nhau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT