“Cậu nói lão Tô? Ông ấy vẫn còn tăng ca, trước bữa trưa sẽ chạy về nhà.” Ôn Kha oán giận nói: “Thật là, lúc đại học cũng không biết ông ấy là người cuồng công việc như thế.”
"Lúc đó học đại học cậu mở miệng ra đều là Khải Bình sư huynh, bây giờ lại gọi là Lão Tô ? ” Mộng Lam trêu ghẹo nói.
Ôn Kha đỏ mặt, liếc nhìn mấy đứa con của mình, thì thào: “Mấy đứa nhỏ còn ở đây, cho tôi chút mặt mũi.”
Tô Oanh Thời nhịn không được cười ra tiếng, lén lút liếc mắt nhìn anh trai, khóe mắt hiện lên thấy Cát Thư Vinh vẫn đang ở một bên nhìn chằm chằm cô, cô không khỏi cảm thấy ớn lạnh trên người, khẽ thu lại khóe môi nhìn đi chỗ khác. Nhìn thấy dì Dương từ trong bếp đi ra, giống như đang chuẩn bị đi ra ngoài mua đồ ăn, liền đứng dậy: "Mẹ, con đi mua đồ cùng dì Dương đi. Thời gian đến bữa trưa không còn sớm, con sợ chậm trễ. "
Ôn Kha cười gật gật đầu: “Cũng được, vậy mình con đi thôi, để dì Dương chuẩn bị cái khác.”
“Được!” Cô mới vừa thở phào nhẹ nhõm, vội vàng mặc áo khoác, ra tới liền thấy Mộng Lam đang nói: “Oanh Thời là con gái sao có thể xách được nhiều đồ như vậy,Cát Vinh đi theo giúp em đi!”
“Được” Cát Thư Vinh nóng lòng đứng lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT