Editor: KimH

Barta: Maria

-

Anh Cửu cho Phù Chu vào.

Phù Chu có một đôi mắt đào hoa, dáng vẻ cười nhạt có vài phần phong lưu phóng khoáng, lúc này cậu ta nhìn anh Cửu, lại nhìn Lâm Tinh Hà, rồi nói: "Từ trước đến nay không phải anh Cửu không thích lập nhóm với người khác à? Cô gái này có chỗ nào đáng giá để anh phải nhìn với con mắt khác? Cô ta tốt hơn em chỗ nào?"

Câu này nói ra nghe đầy đau xót, Lâm Tinh Hà nghe xong, cả người nổi hết gai ốc.

Ánh mắt cô nhìn đi nhìn lại giữa hai người, nháy mắt tự tưởng tượng ra một vở kịch.

Anh Cửu nói thẳng ra: "Cậu và tôi đều là T, mỗi đội chỉ cần một T là đủ rồi, hơn nữa tóc của cô ấy còn nhiều hơn cậu, mà vật cưỡi của cậu thì trụi lủi không có lông."

Phù Chu: "..."

【 Thật ra đó giờ tui cũng không nghĩ Phù Chu của Khoa Tiên Hiệp là T đâu. 】


【 Đúng đấy. Trước kia Phù Chu là một đệ tử ngoại môn tạp linh căn, hình như là quyến rũ được con gái chưởng môn chính phái nên mới được tu luyện thuật kết giới, trời xui đất khiến lại cực kỳ nổi bật ở phương diện này, những tư chất khác của cậu ta rất bình thường. Nếu nói theo phe phái, cậu ta thật sự là người thuần T, nhưng vận khí của cậu ta khá tốt, mỗi kỳ thi đều có thể vớt được pháp bảo khá xịn, hơn nữa cậu ta còn dẫn theo vật cưỡi có lực công kích, vậy nên ở trường thi mới có thể như cá gặp nước. 】

【 Chỉ có điều Phù Chu cũng rụng rất nhiều tóc, nghe nói ống thuốc ngừa trọc đầu trong vị diện thương thành đều bị Phù Chu và anh Cửu thầu hết, mỗi lần có hàng mới, hai người họ đều điên cuồng tranh nhau. 】

【 Khoa Hiện Đại yếu đuối hỏi một câu, anh Cửu rụng tóc thì có thể hiểu được, dù sao anh Cửu cũng dùng tóc làm khiên chắn, nhưng người tu tiên cũng rụng tóc được à? 】


【 Phải chia tình huống chứ, Phù Chu tu luyện bàng môn tà đạo, chắc chắn phải trả giá lớn, rụng tóc coi như là một loại cắn ngược lại rất nhỏ rồi. 】

Người xem giao lưu với nhau trong khu bình luận livestream rất vui vẻ.

Mọi người trong trường thi cũng không nhìn thấy.

Giờ phút này, lực chú ý của Lâm Tinh Hà đều tập trung vào camera.

Bởi vì bây giờ tàu du lịch đã xuất phát.

NPC hành khách luân hồi sẽ xuất hiện trên tàu bất cứ lúc nào.

Cô hỏi thuyền trưởng: "Hành khách sẽ xuất hiện ở chỗ nào?"

Thuyền trưởng nói: "Chỗ nào cũng có khả năng, nơi bọn họ xuất hiện không cố định... Có khả năng là nơi bọn họ sợ nhất, cũng có khả năng là nơi bọn họ cho là an toàn nhất."

...Nói câu này cũng như không nói vậy.

Lâm Tinh Hà nhìn thuyền trưởng.

Ông ta không nhìn Lâm Tinh Hà, mà là tập trung lái tàu du lịch của ông ta.


Tàu du lịch phát ra tiếng còi vang dội, từ từ rời khỏi bến tàu, trước cửa kính pha lê trong suốt là trời xanh mây trắng mênh mông vô bờ và biển rộng. Thuyền trưởng nỉ non: "Biển rộng là tín ngưỡng của tôi..."

Cũng ngay lúc này, Lâm Tinh Hà tìm được NPC hành khách luân hồi đầu tiên qua camera, là một nữ hành khách xuất hiện trong phòng bếp. Camera không quay rõ mặt cô ấy, cô gái này vừa xuất hiện đã vội vội vàng vàng tìm thức ăn. Cô ấy cũng không kén chọn, chỉ cần là đồ ăn thì đều bỏ hết vào trong túi xách, tốc độ nhanh như phía sau lưng có lệ quỷ đang đòi mạng vậy.

Ngay lúc cô ấy lấy đầy một túi, chuẩn bị rời khỏi phòng bếp thì chạm mặt một gã đàn ông đang đi về hướng này.

Lâm Tinh Hà nói: "Người kia là học viên trong trường chúng ta à?"

Anh Cửu nhìn gã: "Không biết."
Phù Chu cũng nhìn gã: "Không biết."

Người nọ cũng không phải ai khác, là Lý Quân.

Sau khi gã ta đánh chết một nhân viên công tác, nhận ra dị năng hệ lôi của mình vô hiệu hóa với quỷ, khỏi phải nói trong lòng gã ta tức giận cỡ nào. Đặc biệt là chưa được bao lâu, qua miệng của những học viên đang sôi nổi nghị luận thì gã mới biết được giọng nữ trong loa phát thanh là Lâm Tinh Hà của Khoa Hiện Đại, trong lòng lại càng khó chịu.

Lý Quân đã khinh thường phụ nữ từ lâu. Sau khi vào trường học này, gã vẫn khinh thường phụ nữ. Chẳng qua phụ nữ cũng có người mạnh người yếu, mạnh hơn gã ta, gã sẽ không trêu chọc, yếu hơn gã ta, gã sẽ ức hiếp một cách tàn nhẫn, mà đáy lòng gã cũng coi thường những người phụ nữ mạnh mẽ. Gã cảm thấy là phụ nữ thì nên an phận, dịu dàng săn sóc, việc đánh đánh gϊếŧ gϊếŧ thì để đàn ông làm là được rồi, phụ nữ chỉ cần làm việc nhà, hầu hạ đàn ông thôi.
Bây giờ biết cô gái trong loa phát thanh là Lâm Tinh Hà.

Lý Quân càng cho rằng mình là người nhìn xa trông rộng, là kẻ thông minh. Lâm Tinh Hà không phải phụ nữ đứng đắn gì, nhìn thấy người điểm cao thì đã sáng mắt lên rồi tự đưa đến cửa, nói thẳng ra là không khác gì mấy người đàn bà hám giàu trong thế giới cũ của gã, đã ham hư vinh lại còn dối trá. Cũng chỉ có loại nam sinh ẻo lả như Rudolph mới có thể nhìn trúng cô, còn thêm một đám ngu ngốc trên tàu du lịch nghe bọn họ chỉ huy, đúng là một lũ ngu xuẩn đầu óc bị úng nước.

Vốn dĩ gã ta chỉ thấy sắc nảy lòng tham với Lâm Tinh Hà mà thôi, để gã ta chơi một lần, nếu không có cảm giác mới mẻ gì thì gã sẽ ném sang một bên.

Bây giờ gã ta càng muốn có được Lâm Tinh Hà, tàn nhẫn tra tấn cô, làm giảm tinh thần của cô.
Gã ta cố tình muốn đối nghịch với cô.

Lý Quân hùng hùng hổ hổ đi tìm con quỷ kia, không ngờ lại không tìm thấy con quỷ kia, tìm một đường vẫn chưa tìm được, ngược lại tìm đến đói bụng, vừa vặn ngẩng đầu lên thì nhìn thấy phòng bếp.

Lý Quân lại hùng hùng hổ hổ đi vào tìm đồ ăn, vừa đi vào đã va phải một cô gái.

"Đậu má không có mắt à? Mẹ nó..."

Còn chưa nói xong, Lý Quân mới phát hiện cô gái trước mặt rất xinh đẹp, tuy hơi gầy, nhưng được cái có làn da trắng như tuyết. Kỳ thi trước của Lý Quân rất nguy hiểm, căn bản không có thời gian tìm việc vui trên người phụ nữ, bây giờ lại đang nén giận, đúng lúc trước mắt có một cô gái rất xinh đẹp, vẻ mặt hoảng hốt lo sợ khiến gã ta càng có ham muốn chinh phục.

Lý Quân cũng không suy nghĩ xem đây là ai, có lẽ là hoàng hoa khuê nữ cửa lớn không ra, cửa trong không bước của Khoa Cổ Đại trong trường học, cũng có khả năng là học viên mới của Khoa Hiện Đại, hoặc là nhân viên công tác trên tàu du lịch, cho dù là ai đi chăng nữa, đều là người mà gã trêu chọc được.
Gã ta tiện tay kéo cô gái trước mặt, đẩy cô ấy đến trước bệ bếp.

Xoay người chặn cô ấy lại.

Cô gái càng hoảng sợ, nói: "Anh..."

Nhưng chưa nói xong, Lý Quân đã cười to: "Kêu đi, phải kêu thật to dưới thân ông đây đấy... Ông đây sẽ yêu thương cưng thật tốt, để cưng thật thoải mái, rồi sau này cưng sẽ không rời khỏi ông đây."

Lý Quân duỗi tay xé quần áo cô gái, vừa đụng vào làn da trắng như tuyết của cô ấy, gã ta đã phấn khích đến mức không nhịn được.

Tiếng hét chói tai và sự phản kháng của cô ấy khiến gã ta càng thấy kíƈɦ ŧɦíƈɦ hơn.

Những người thích ngồi xổm trong kênh livestream của Lý Quân đã sớm quen với tác phong trong trường thi của gã, biết là hễ rảnh rỗi, gã ta sẽ cho mọi người trong kênh livestream xem chút hình ảnh sắc tình, bày ra sự oai phong của gã, vì vậy trong trường học cũng có một đám người âm thầm trở thành fan của Lý Quân.
Bình thường Lý Quân sẽ cố ý để lộ không sót một chỗ nào trên cơ thể của phụ nữ lên kênh livestream, làm tốt thì sẽ thu hút được nhiều người xem của các vị diện đánh thưởng, một chiêu này đối với một quần thể nhỏ mà nói, rất có hiệu quả.

Lý Quân lại làm theo cách cũ.

Nhưng còn chưa xé hết quần áo, đã nghe thấy một giọng nói truyền ra từ loa phát thanh: "Cảm ơn các bạn học đã đồng tâm hiệp lực tìm nhược điểm của quỷ, mọi người vất vả rồi! Bây giờ tôi sẽ chiếu một đoạn livestream để giúp các bạn học vui vẻ, coi như là xem náo nhiệt."

Bản thân tàu du lịch đã có không ít màn hình, trên boong tàu còn có hai cái màn hình lớn. Vào buổi tối, hành khách có thể vừa bơi lội vừa xem phim.

Ngay lúc Lâm Tinh Hà nói xong, hình ảnh trên màn hình đã thay đổi.

Gần như là trong nháy mắt khi màn hình sáng lên, đã xuất hiện một bộ phận không thể miêu tả.
Học viên ở đây và đám nhân viên công tác trên boong tàu đều sợ ngây người.

Loa phát thanh lại vang lên giọng của Lâm Tinh Hà, khác với sự dịu dàng lúc trước, lần này là giọng nói đầy hùng hồn/đanh thép, giống như đang tường thuật một trận thi đấu.

"Đây là bộ phận xxx của đàn ông, ôi, mọi người nhìn kìa, lớp cáu bẩn dày đến độ có thể cọ ra cáu cặn luôn á, kích cỡ thì như son dưỡng môi bình thường, lại nhìn trứng của anh ta đi, wow, tại sao trên thế giới này lại có quả trứng đồ sộ như vậy nhỉ! Hình dạng khô quắt như lão yêu ngàn năm, trông kích thước như chưa phát dục hoàn toàn ý! Không ngờ điều mâu thuẫn như vậy ở trên người gã ta lại có sức hấp dẫn đáng chết đến như vậy!"

Hình ảnh lại kéo ra xa.

Lần này, mọi người nhìn thấy nửa người dưới của đàn ông và phụ nữ, chẳng qua người phụ nữ đã được làm mờ toàn bộ cơ thể.
"Chúng ta lại nhìn đùi và cẳng chân của anh ta đi, cả mông nữa, không có bất kỳ đường cong cơ bắp nào, cả một đống thịt mỡ được vây trong chiếc quần rộng thùng thình. Mọi người xem, anh ta đẩy hông, giống hệt ếch xanh nhảy lên! Tôi tin tưởng sức hấp dẫn đáng chết của anh ta có thể giúp anh ta oai phong tận một tiếng, oh, my god! Anh ta mềm rồi! Một giây đã mềm rồi! Còn chưa đi vào đã mềm rồi! Chúc mừng chúc mừng! Danh hiệu người đàn ông mềm trừ anh ta ra không ai có thể đảm đương được đâu!"

Hình ảnh lại kéo ra xa thêm lần nữa, lần này lộ hẳn ra khuôn mặt tức muốn hộc máu của gã đàn ông kia.

"Ôi, thượng đế ơi, ôi, trời đất ơi, để chúng ta nhìn mặt người đàn ông mềm nào, phải nhìn rõ gương mặt này của gã ta! Từ giờ trở đi, tôi phải lập Giáo Nam Mềm cho gã ta, chúc mừng vị bạn học này trở thành Hữu hộ pháp của giáo chủ Giáo Nam Mềm kiêm son môi mới ra mắt, tôi tin từ nay về sau túi tinh cáu bẩn sẽ trở thành tín ngưỡng của giáo hội bọn họ! Chúng ta cùng nhiệt liệt vỗ tay chúc mừng bọn họ nào!"
Màn hình hoàn toàn tối om.

Lâm Tinh Hà nói với anh Cửu: "Cảm ơn đạo cụ làm mờ của anh."

Anh Cửu nói: "Đừng khách sáo, tôi tưởng cô sẽ trực tiếp đi ngăn cản cơ."

Lâm Tinh Hà nói: "Đối với loại cặn bã có thể động dục bất cứ lúc nào, bất cứ nơi đâu như gã ta, biết rõ đang livestream còn cố ý để cho mọi người nhìn, biện pháp tốt nhất là gậy ông đập lưng ông."

Trên boong tàu, các thí sinh nghị luận ầm ĩ.

"Đó không phải Lý Quân à?"

"Đã là lúc nào rồi còn nghĩ đến chuyện này? Ngày thường tôi đã không ưa gã rồi."

"Tôi càng khiếp sợ hơn là, không ngờ gã ta lại ngắn như vậy? Nhỏ như vậy? Còn một giây nữa? Nghiêm túc đấy à?"

"Không thể trông mặt mà bắt hình dong được, đàn ông càng bình thường thì lại càng tự tin, có lẽ là cảm thấy một giây đồng hồ của mình là một tiếng đấy."
...

Các thí sinh trong trường thi cũng không quan tâm chuyện này cho lắm, dù sao bây giờ vẫn đang trong kỳ thi, nên họ chỉ coi đó là một khúc nhạc ngắn trôi qua. Nhưng quần chúng ăn dưa trên kênh livestream thì lại khác.

Livestream của trường học vẫn bảo vệ quyền riêng tư của thí sinh, nếu bạn muốn lộ, trường học sẽ mặc kệ, nhưng nếu bạn không muốn lộ, livestream sẽ tự động làm mờ.

Bây giờ suy nghĩ chơi đùa của Lý Quân lại bị bày ra theo phương thức này.

Kênh livestream của gã ta lập tức đầy tiếng chế giễu.

【 Nghiêm túc đấy hả? Bình thường lâu như vậy chẳng lẽ là uống thuốc? 】

【 Hình như là vậy, trước lúc làm gã ta toàn uống nước thôi. 】

【 Mỗi lần ống thuốc kéo dài trong vị diện thương thành có hàng mới thì sẽ hết hàng ngay lập tức, không phải là bị Lý Quân mua đấy chứ ha ha ha ha ha? 】
【 Gã ta bẩn vãi, gã không tắm à? Bản thân thối hoắc còn nghĩ mình đẹp trai nứt trời hả? 】

【 Không ngờ lại chỉ có một giây, một giây đó! Sao gã có thể nói mình chinh phục được tất cả phụ nữ vậy? Chắc còn chẳng chinh phục nổi một con chó. 】

【 Rất có thiện cảm với Lâm Tinh Hà! Nên vạch trần những kẻ như này, miễn cho bọn họ luôn nghĩ mình là người lợi hại nhất trên đời. Có rất nhiều loại nhân vật phản diện nam thù ghét phụ nữ như Lý Quân, giáo chủ gϊếŧ chết gã ta đi! 】

【 Đúng vậy! Trường thi nào có Lý Quân cũng đều chướng khí mù mịt hết, đều là nhân vật phản diện, tại sao nhân vật phản diện như gã lại làm người ta khó chịu vậy chứ? 】

【 Sợ là sau này gã sẽ có bóng ma tâm lý, chắc là từ nay về sau sẽ không cương được nữa...】

【 Không cương được càng tốt, thi thì thi cho tử tế, cứ phải làm những việc khiến người khác đau mắt hột nữa. 】
...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play