CHƯƠNG 803

Y Doãn chỉ cảm thấy Vương Trọng Sơn trên sân khấu giống như một con hung thú viễn cổ đang muốn cắn nuốt ông ta, cho dù cách xa mấy chục mét, ông ta vẫn cảm thấy cả lưng lạnh toát, toàn bộ cơ thể cứng đờ!

Ngay cả ngài Tần sau lưng Y Doãn cũng không nhịn được khẽ run rẩy.

Tông Sư, uy áp như núi!

Y Doãn nhắm chặt hai mắt, nhíu mày suy ngẫm hồi lâu, sau đó, mở choàng mắt ra.

“Linh Nhi, chỉ sợ ba không cách nào làm được chuyện đã đồng ý với con!”

“Ba không thể lấy toàn bộ nhà họ Y ra làm tiền đặt cược, xin lỗi con!”

Y Linh cũng hiểu rõ, Tông Sư nhà họ Vương ở ngay trước mặt, cho dù Y Doãn cũng không thay đổi được gì.

“Ba, cảm ơn ba, ba làm vậy đã đủ nhiều rồi!” Y Linh mỉm cười nói.

Y Doãn áy náy: “Là ba có lỗi với con, yêu cầu duy nhất của con mà ba cũng không thể hoàn thành được! Ba tự thấy xấu hổ!”

Y Linh không nói gì, chỉ chậm rãi đi đến đứng bên cạnh Trình Kiêu.

“Ba, Trình Kiêu có ơn với con, cậu ta gặp nguy hiểm, con không thể ngồi yên không để ý đến!”

Nói xong, Y Linh quay người mỉm cười nhìn Y Doãn: “Ba, con và ba cũng vừa mới nhận nhau, ba cứ coi như không có đứa con gái này đi! Lựa chọn của con không liên quan đến nhà họ Y ở Giang Nam!”

Trình Kiêu nhìn Y Linh, trong lòng cảm động, không ngờ Y Linh lại sẵn lòng liều mạng bảo vệ anh như vậy!

Y Doãn lập tức nhíu chặt mày lại: “Linh Nhi, con đang nói bậy gì thế! Nhiều năm như vậy ba vẫn luôn áy náy với mẹ con con, sao có thể trơ mắt nhìn một mình con đi chịu chết!”

Y Doãn không chút do dự, lạnh lùng nhìn chằm chằm Vương Trọng Sơn, dứt khoát nói: “Hôm nay, người nào dám động đến con gái tôi, nhà họ Y tôi và người đó không chết không dừng!”

“Chú Tần, các chú về trước đi, để Y Hán Văn gánh vác nhà họ Y!”

Chú Tần chắp tay nói: “Ngài Y, có thể đánh một trận với Tông Sư vẫn luôn là mong muốn cả đời Tần mỗ, cuối cùng hôm nay cũng có cơ hội tốt như vậy, sao tôi có thể bỏ lỡ?”

“Ngài Y, hay là ông tự trở về dặn dò Y Hán Văn, tôi đến hỏi thăm Tông Sư tiền bối trước!”

Chú Tần là muốn liều chết chiến đấu thay ông ta!

Y Doãn lộ vẻ biết ơn: “Chú Tần, ngài cần gì phải làm như vậy chứ?”

Ngài Tần cười ha hả, nói: “Ngài Y chỉ là người bình thường, ở lại đây cũng không có tác dụng gì. Mặc dù bản lĩnh tôi thấp kém, nhưng hẳn là có thể chống đỡ hai chiêu, ông mau đi đi!”

Vương Trọng Sơn cười lạnh một tiếng: “Hừ, hôm nay ai cũng đừng mong rời khỏi!”

Nói xong, bóng người chợt lóe, p bắt lấy Y Doãn.

“Cẩn thận!” Sắc mặt Ngài Tần nghiêm nghị, bước ra một bước, ngăn ở trước người ngài Y.

Ầm!

Thấy vậy Vương Trọng Sơn lập tức đổi chiêu, một chưởng đánh vào ngực ngài Tần, cả người ngài Tần bị đánh bay ra ngoài.

Một chiêu, võ giả Tiên Thiên đỉnh phong bại!

Tất cả mọi người khiếp sợ!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play