CHƯƠNG 802
Một hơi thở mạnh mẽ đột nhiên bao trùm nơi này!
Một ông lão mặc trang phục luyện công màu xám bỗng nhiên xuất hiện trên không trung sân khấu, chân đạp hư không, lơ lửng cách mặt đất.
Nhìn cảnh tượng hoàn toàn đi ngược với định luật vạn vật hấp dẫn này, rất nhiều người đều chấn động không thôi!
Một số người biết được sự tồn tại của võ giả lập tức bị dọa sợ, hai chân như nhũn ra.
“Đây là Tông Sư võ đạo!”
Vương Đỗ Lan hoảng sợ: “Thì ra tất cả những chuyện này đều là thật! Tông Sư võ đạo, đây mới là gốc rễ thật sự của bốn thế gia siêu cấp!”
Vương Đỗ Lan nhìn người đàn ông trung niên vẫn luôn tỏ ra kiêu căng bên cạnh, khẽ hỏi: “Hoàng đại sư, ông có thể đối phó với ông ta không?”
Hoàng đại sư kia là võ giả Tiên Thiên tiểu thành do Vương Đỗ Lan bỏ ra số tiền lớn mời về, cũng chính là người Trình Kiêu nhìn thấy lúc trước.
Chỉ là, giờ phút này kiêu căng vẫn luôn treo trên mặt Hoàng đại sư đã biến mất không còn chút gì.
Hoàng đại sư cười khổ một tiếng: “Chủ tịch Vương, ngài đề cao tôi quá rồi! Đây chính là một vị Tông Sư võ đạo, mặc dù tôi đã là cảnh giới Tiên Thiên, nhưng trước mặt Tông Sư, tôi chỉ là con sâu cái kiến!”
“Tôi sẽ trả lại toàn bộ tiền đặt cọc bà đưa cho tôi, chuyện này tôi không giúp được!”
Vương Đỗ Lan giống như đã biết trước kết quả, mỉm cười nói: “Không sao, tôi cũng không ngờ nhà họ Vương lại bạo tay như vậy, phái một vị Tông Sư võ đạo đến đây!”
Sắc mặt ngài Y không thay đổi, nhưng trong đôi mắt khiến người ta nhìn mà sợ hãi kia đã lóe vẻ kinh hoàng.
Ngài Y không quay đầu lại, khẽ hỏi: “Chú Tần, thực lực của ngài so với ông ta như thế nào?”
Ông lão đi theo sau ngài Y lộ vẻ nghiêm trọng lắc đầu: “Tôi có thực lực Tiên Thiên đỉnh phong, mặc dù Tiên Thiên đỉnh phong chỉ kém Tông Sư một bước. Nhưng một bước này chính là rãnh trời!”
“Ở trước mặt ông ta, tôi chỉ như sâu kiến!”
Ngài Y khẽ nhíu mày, chú Tần theo ông ta mười hai năm, cho đến bây giờ ông ta đều nghe chú Tần nói người khác là sâu kiến.
Hôm nay là lần đầu tiên nghe chú Tần tự nhận mình là sâu kiến.
Có thể tưởng tượng được, Tông Sư võ đạo là tồn tại mạnh mẽ cỡ nào!
Tống Hoa An nhìn Vương Đỗ Lan, trên mặt lộ ra đắc ý, quay người khom mình hành lễ với vị Tông Sư của nhà họ Vương kia: “Tống Hoa An của Trung Châu bái kiến Vương Tông Sư!”
Ngay cả Tống Hoa An cũng cúi chào, những người còn lại lập tức cúi chào: “Bái kiến Vương Tông Sư!”
Cường giả thật sự, cho dù đi đến nơi nào cũng sẽ được vạn người ngưỡng mộ!
Ở trước mặt cường giả võ đạo chân chính, cho dù là bá chủ Trung Châu cũng không khác gì người bình thường.
Vương Viễn Dương cũng khom lưng cúi đầu, cung kính nói: “Trọng Sơn đại sư, nhà họ Y của Giang Nam ngăn cản, kính xin ngài ra tay!”
Đôi mắt như ưng của Vương Trọng Sơn nhìn chằm chằm Y Doãn: “Ai muốn ngăn cản tôi?”
Khí thế bàng bạc giống như núi cao nghiền ép về phía Y Doãn.