CHƯƠNG 687
“Người đàn ông trung niên đeo kính vừa rồi là Trang Hòa, ông chủ của tập đoàn Tinh Hỏa.”
“Người phụ nữ kia là Tổng giám đốc Phương của tập đoàn Cẩm Lệ.”
Một lát sau, trên sân khấu phía trước xuất hiện một người thanh niên mặc bộ vest màu đen.
Người thanh niên cầm mic lên, cao giọng nói: “Kính chào các vị khách quý, chào mọi người!”
“Tôi là Tống An Dân, là người chịu trách nhiệm về lễ khai mạc lần này!”
Dương Oánh nhìn người thanh niên đẹp trai trên sân khấu, hơi kinh ngạc: “Không ngờ đại biểu tập đoàn Hoa An lần này là cậu cả nhà họ Tống!”
“Ngài Trình, người này chính là Tống An Dân, con trai của Tống Hoa An – chủ tịch tập đoàn Hoa An!”
Dương Oánh chờ một lát, vẫn không nghe thấy tiếng Trình Kiêu trả lời thì hơi nghi ngờ nhìn lại. Cô ta phát hiện ra Trình Kiêu đang nhìn chăm chú vào Tống An Dân trên sân khấu, không hề chớp mắt.
Sắc mặt Trình Kiêu vô cảm, trong lòng lại lạnh giá.
“Tống An Dân, kiếp trước nhà họ Tống anh hại tôi nhà tan cửa nát, cuối cùng ép tôi vào đường cùng. Chị Lâm Ngọc vì cứu tôi mới phải nhượng bộ nương thân vào anh.”
“Mà anh lại thất tín bội nghĩa, không giữ lời hứa, sỉ nhục chị Lâm Ngọc tới chết ngay trước mặt tôi.”
“Cuối cùng, còn ép tôi phải nhảy lầu!”
“Chỉ là anh tuyệt đối sẽ không ngờ được, Trình Kiêu tôi đã trở về!”
Tống An Dân nói xong, cho mọi người mười phút chuẩn bị.
Mười phút sau, buổi biểu diễn bắt đầu.
Còn một tiếng nữa mới đến tiết mục của Dương Oánh, khoảng thời gian này, cô vẫn tiếp tục đưa Trình Kiêu đi loanh quanh trong sảnh lớn, giới thiệu với anh các ông chủ và đại gia đến lần này.
“Kìa, cô Dương, trùng hợp thật đấy!”
Một chàng trai gầy gò, mặc áo đuôi tôm màu trắng, cầm chiếc ly đế cao, dẫn theo mấy đàn em chặn trước mặt đám người Dương Oánh.
Trình Kiêu nhìn chàng trai, ánh mắt hơi lạnh đi.
Anh nhớ chàng trai này, cậu cả Tiền Gia Hào của công ty giải trí Khuynh Thành, một trong những tay sai của nhà họ Tống. Kiếp trước, anh ta luôn đi phía sau Tống An Dân, không ít lần sỉ nhục Trình Kiêu.
Có một lần quá đáng nhất, Tiền Gia Hào còn tìm một người phụ nữ nhiễm bệnh, giật dây để Trình Kiêu làm chuyện xấu, nếu không phải Trình Kiêu giữ mình trong sạch, thì cũng suýt mắc bẫy rồi.
Sau khi nhớ ra, Trình Kiêu sợ đến nỗi cả người đổ mồ hôi lạnh.
Nhìn thấy Tiền Gia Hào, Dương Oánh hơi cau mày.
Người đại diện – Trần Tê Phượng nhỏ tiếng nhắc nhở bên tai cô: “Chủ tịch Tiền của giải trí Khuynh Thành có quan hệ khá tốt với Chủ tịch Lịch của giải trí Thiên Thịnh chúng ta, không được phép đắc tội!”
Dương Oanh càng cau mày hơn.
Giải trí Thiên Thịnh là công ty cô ký hợp đồng, nói trắng ra thì chính là kim chủ phía sau Dương Oánh. Nhưng cậu cả của giải trí Khuynh Thành lại rất nhiều lần công khai quấy rối cô.
Làm việc trong giới giải trí, loại chuyện như thế này đương nhiên không ít, Dương Oánh đã sớm biết nên đối phó như thế nào.
Đầu lông mày của Dương Oánh rất nhanh đã dãn ra, cô mỉm cười, nói: “Xin chào, Tổng Giám đốc Tiền, dạo này như thế nào.”