CHƯƠNG 603

Ninh Ba lại khẽ cau mày, lần này Tôn Mạc công khai đưa con trai phó thị trưởng Lưu tới, hơn nữa còn cư xử thân mật, đã nêu rõ tín hiệu cho mọi người thấy.

Ninh Ba nhận ơn từ Trình Kiêu, đương nhiên lúc này sẽ đứng về phía anh. Nhưng so với con trai phó thị trưởng Lưu, đừng nói là Trình Kiêu, cho dù Lôi Chấn Vũ cũng chẳng là gì.

Xem ra lần này Trình Kiêu sẽ gặp rắc rối đây.

Tôn Đại Hải cũng thấy giật mình, ông đoán có lẽ Lưu Tào Khang là một cậu chủ nhà giàu, nhưng hoàn toàn không ngờ anh ta lại là con trai của Phó thị trưởng Lưu!

Hơn nữa gần đây Tôn Đại Hải cũng nghe nói chắc chắn Phó thị trưởng Lưu sẽ được thăng chức, như thế càng ghê gớm hơn.

Nói cách khác Lưu Tào Khang trước mắt sẽ có tương lai rất xán lạn.

“Thì ra là công tử của Phó thị trưởng Lưu, thất lễ rồi!” Thái độ của Tôn Đại Hải mềm mỏng hơn trước đó rất nhiều.

Ninh Lan đột nhiên hừ lạnh, bà trừng Tôn Mạc: “Mạc Mạc, chồng của con đâu?”

Lúc nói lời này, Ninh Lan vẫn đang nhìn chằm chằm cánh tay đang khoác lên tay Lưu Tào Khang của Tôn Mạc.

Tôn Mạc và Lưu Tào Khang đồng thời cúi đầu, đưa mắt nhìn nhau, nét mặt vô cùng kiên định.

Nhưng Ninh Lan lại nghĩ bọn họ đang thấy áy náy, cho nên mới cúi đầu xuống.

Lúc này, xung quanh chợt vang lên tiếng xôn xao.

“Là anh rể họ!” Ninh Nghi Nghi nhanh mắt, lập tức nhìn thấy Trình Kiêu.

Trình Kiêu mặc đồ đen, hai tay chắp sau lưng, ung dung đi vào trong.

Trong đại sảnh chợt yên tĩnh đến mức đáng sợ, gần như trong nháy mắt, ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung lên người Trình Kiêu.

Nếu Trình Kiêu nhìn thấy vợ anh bị một người đàn ông khác nắm tay, không biết sẽ xảy ra chuyện gì nữa đây?

Tất cả mọi người đều nín thở, không dám chớp mắt theo dõi bước chân của Trình Kiêu.

Trình Kiêu vừa liếc mắt đã nhìn thấy Tôn Mạc đang khoác tay Lưu Tào Khang, nhưng anh lại như không nhìn thấy gì cả, lập tức rời mắt đi.

Trình Kiêu đi tới bên cạnh Tôn Đại Hải, đứng yên, cũng không thèm nhìn Tôn Mạc bên cạnh mà chắp tay nói với Tôn Đại Hải: “Chúc chú Tôn sức khoẻ dồi dào, vạn sự như ý.”

Nói xong, Trình Kiêu đưa quyển sách đang cầm trong tay đến: “Đây là quà mừng thọ con chuẩn bị cho chú!”

Tôn Đại Hải nhìn quyển sách rách rưới nhăn nhúm trong tay Trình Kiêu, khẽ cau mày, trong mắt tràn đầy sự thất vọng.

Ngay cả quà mừng thọ của ông mà tên nhóc này cũng không chú trọng như thế.

Vì Tôn Mạc, Tôn Đại Hải vốn hơi áy náy với Trình Kiêu, nhưng bây giờ cảm giác áy náy đó đã biến mất rồi.

“Để trên bàn đi!” Tôn Đại Hải hờ hững nói.

Ninh Lan ở bên cạnh bất mãn trừng Tôn Đại Hải, thái độ qua loa thế.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play