CHƯƠNG 428
“Ba đừng lo lắng, Trình Kiêu chỉ là một tên nghèo, nếu như ba không tin, có thể hỏi các bạn học này.” Trương Manh chắc chắn nói.
Những bạn học khác vội vàng gật đầu.
Ba Trương Manh cũng cảm thấy Trình Kiêu không có khả năng có tư cách được vào Đế Lạc Phỉ Khắc, có lẽ nửa rổ hoa quả chỉ là cậu ta vô tình lấy được thôi.
Trình Kiêu rời đi bệnh viện, bọn người Tần Thủ rất mau đuổi theo tới bên cạnh anh.
Mấy người an ủi Trình Kiêu, có điều Trình Kiêu vốn không cần bọn họ an ủi.
Nhìn thấy Trình Kiêu không sao, mấy người cũng yên lòng, cùng trở về trường học.
Có điều, Trình Kiêu cũng không về trường học, mà là tìm cái cớ, trở về biệt thự Vọng Nguyệt Lâu tại Nguyệt Nha Hồ.
Trải qua tu luyện trong khoảng thời gian này, Trình Kiêu rốt cục cảm nhận được thời cơ đột phá, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, ngày mai anh liền có thể tiến vào Trúc Cơ hậu kỳ.
Trở lại Nguyệt Nha Hồ, tinh thần Trình Kiêu liền chấn động, dưới tác dụng của tụ linh đại trận Tiên Thiên Ngũ Hành, thiên địa linh khí bên trong đường kính trăm mét của Nguyệt Nha Hồ nồng đậm không chỉ gấp mười lần so trước kia.
Mà Vọng Nguyệt Lâu ở trong mắt trận, linh khí càng thêm nồng đậm. Nếu như lại qua mấy tháng, Trình Kiêu tin tưởng thiên địa linh khí nơi này hẳn là có thể đạt tới dưới dạng sương mù, linh khí như sương.
Trở lại Vọng Nguyệt lâu, Trình Kiêu bắt đầu bế quan.
Kiếp trước đã là cảnh giới Tiên Đế, kiếp này chẳng qua là lại đi đường trước kia.
Thôn Thiên Thần Công yên lặng vận chuyển, thiên địa linh khí nồng đậm chung quanh như là vòi rồng chuyển động, mà Trình Kiêu là nhãn vòi rồng, thôn tính hấp thu linh khí thiên địa.
Loại tốc độ tu luyện này nếu để cho những võ giả kia nhìn thấy, sợ là sẽ phải trực tiếp bị hù dọa tới mức hoài nghi nhân sinh.
Mãi cho đến ba giờ sáng, cây cối chung quanh sân thượng không gió mà bay, một luồng khí tức cường đại quét sạch trăm mét xung quanh.
Vài động vật nhỏ nằm rạp trên mặt đất run lẩy bẩy, quỳ bái nơi nào đó!
Trên sân thượng, Trình Kiêu từ từ mở mắt, ánh mắt tĩnh mịch, nhàn nhạt nói: “Trúc Cơ hậu kỳ!”
Mãi cho đến mười giờ sáng ngày thứ hai, Trình Kiêu mới kết thúc tu luyện.
Tu vi trong thân thể đã củng cố, Trúc Cơ hậu kỳ triệt để ổn định lại.
Trình Kiêu đứng người lên, nhìn Nguyệt Nha Hồ sóng gợn lăn tăn phía dưới, vẻ mặt đạm mạc.
“Cảnh giới tiếp theo, là cảnh giới thứ hai của Luyện Khí Kỳ, Thông Thần Cảnh.”
“Nhập thông thần, khai thần tàng, thần thông tự sinh!”
Thần thông phân bốn cấp, sơ cấp, trung cấp, cao cấp, đi lên là đỉnh cấp.
Kiếp trước thần thông thứ nhất của anh là nhật nguyệt giữa trời, một khi ra chiêu, có thể triệu hoán mặt trời diệt thế, còn có U Minh chi nguyệt. Nhật nguyệt phổ chiếu, tịnh hóa hết thảy trong không gian.
Đây là thần thông đỉnh cấp mà trong toàn bộ Tu Tiên Giới đều rất hiếm thấy.
Thần thông thứ nhất của Trình Kiêu đã thức tỉnh là thần thông đỉnh cấp, có thể thấy được tư chất Trình Kiêu bất phàm.
Có điều, kiếp này anh mang theo Tiên Đế chi uy mà trùng sinh, không biết thần thông thứ nhất sẽ thức tỉnh ra cái gì?
Đương nhiên, ngay cả Trình Kiêu cũng không thể dự đoán, dù sao thần thông thức tỉnh có liên quan với tư chất bản thân.
Mặc dù kiếp trước tư chất của anh không tệ, nhưng so ra với một thế này, thôi nào, đó là căn bản không cách nào so sánh được.