Chương 1614
“Cậu tới thật nhanh!” Trong gian phòng của biệt thự truyền ra một tiếng thở dài.
Sau đó, tông chủ Lý Huyền Phong của Chân Vũ Tông chậm rãi đi ra từ cửa chính, đứng ở trước mặt Trình Kiêu và Thư Nam.
Thư Nam tiến lên một bước, lùng lùng hỏi: “Bạn tôi đâu?”
“Cậu cảm thấy tôi sẽ nói cho cậu biết sao?” Lý Huyền Phong cười khẩy.
Trình Kiêu nói: “Thả người, tôi sẽ cho tông môn các ông để lại truyền thừa. Bằng không, diệt cả tông môn các ông!”
Lý Huyền Phong cười ha hả, nói: “Nếu như tôi không còn nữa, cậu cảm thấy tôi còn cần tông môn này làm gì?”
“Nếu như các cậu chịu thả tôi đi, tôi có thể cân nhắc giao cô gái kia cho các cậu.”
Thư Nam quát lên: “Năm mơ!”
Lý Huyền Phong cười lạnh: “Vậy các cậu cũng đừng hòng cứu cô gái kia. Ôi, đúng là đáng tiếc, cô gái xinh đẹp như vậy, cứ thế mà… chà chà!”
Lý Huyền Phong lộ ra nụ cười xấu xa, trên mặt tràn đầy đắc ý.
Thư Nam giận dữ: “Ông dám động vào cô ấy, tôi nhất định sẽ diệt cả tông môn của ông!”
Lý Huyền Phong chẳng hề quan tâm, khinh thường nói; không nghe rõ lời tôi vừa nói sao? Nếu như tôi chết rồi, tông môn cũng không cần thiết phải tồn tại!”
Trình Kiêu bỉnh thản nói: “Ông cho răng tôi không tìm được cô ấy sao?”
Bây giờ thần thức của Trình Kiêu đã có thể bao phủ phạm vi trăm mét, hơn nữa dựa vào thái độ không hề sợ hãi của Lý Huyền Phong, Trình Kiêu phán đoán, chắc hẳn nơi giấu Chung Phi Vũ ở ngay lân cận, thậm chí rất có thể là ở xung quanh căn biệt thự này.
Sau khi Trình Kiêu phóng thần thức ra bên ngoài, quả nhiên cảm giác được hơi thở của Chung Phi Vũ, ngay dưới lòng đất phía sau biệt thự.
Dựa theo kiến trúc của biệt thự, nơi đó hẳn là một tầng hầm.
“Ông có thể chết rồi.” Trình Kiêu nói rồi đột nhiên vung tay đấm về phía Lý Huyền Phong.
Thư Nam giật mình, chìa tay muốn khuyên ngăn Trình Kiêu, giết Lý Huyền Phong rồi, lỡ như không tìm thấy Chung Phi Vũ thì phải làm sao bây giờ?
Nhưng vì tin tưởng đối với Trình Kiêu, cuối cùng Thư Nam cũng không vươn tay ra Lý Huyền Phong khiếp sợ, nhanh chóng lùi lại, quát lớn: “Trình đại sư, cậu không muốn mạng của cô gái kia sao?”
Trình Kiêu căn bản không thèm để ý, anh và người này không thù không oán, nhưng ông ta lại lợi dụng Chung Phi Vũ dần anh vào đại trận thượng cổ.
Thật sự coi Đại Đế Thương Sinh anh là người lương thiện sao?
Thực lực của Lý Huyền Phong không yếu, nhưng trong lúc vội vàng, công kích của Trình Kiêu đã tới.
Dưới cơn thịnh nộ, Trình Kiêu vừa ra tay đã dốc hết sức mình, Lý Huyền Phong lập tức bị đánh hộc máu bay ngược về sau Trình Kiêu không hề dừng lại, như hình với bóng, tiếp tục vung quyền đấm tới.
Lần này, Lý Huyền Phong căn bản không kịp ngăn cản, trực tiếp bị một quyền của Trình Kiêu đấm thủng ngực.
“Anh biết Tiểu Vũ ở đâu sao?” Thư Nam hỏi.
“Đi theo tôi.” Trình Kiêu nói rồi đi vào biệt thự.