Màn đêm buông xuống, mây đen nặng nề vần vũ, bên ngoài cửa lớn pha tạp màu son là mẹ Diệp Uẩn Niên với mái tóc quăn, áo khoác cắt xén vừa vặn, một chiếc khăn len cashmere kẻ sọc đen trắng quấn quanh cổ, nhìn qua trông rất là ung dung quý khí. Chỉ là khuôn mặt nhìn hơi gầy gò, so với mấy năm trước cô nhìn thấy có lẽ sẽ gầy hơn một chút, cộng thêm tuổi tác đã lớn, có thêm mấy phần già nua.
Ngoài cửa lớn là một chiếc xe con hồng kỳ, trên xe con hiển nhiên có người lái xe, bên cạnh xe con là một người phụ nữ ăn mặc giản dị, có lẽ là bảo mẫu.
Năm đó, Diệp gia ở trong đại viện tây ngoại ô, cả mấy cái biệt thự lớn dành cho ba nhà ở. Bây giờ cha Diệp Uẩn Niên đã đạt được cấp bậc cao quý hơn, nên khí phái chắc chắn đã không còn giống như trước.
Ô Đào thấy bà, nhưng không có chút rung động nào, chỉ cười nói: "Dì, mấy năm không gặp, sao dì lại tới đây, có chuyện gì không ạ?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT