Hai ngày này, Ô Đào lục tung đống quần áo mùa đông ra, mang đi phơi, còn có cả chăn mền, cũng đều được giặt giũ. Thừa dịp trời đẹp, cô mang ra phơi ở bên ngoài, khi nào khô rồi mang về đắp thì sẽ ấm áp hơn.
Một năm qua, cô cao lên không ít, hiện tại vóc người cũng đã gần 1m65, áo bông năm trước đương nhiên là đã nhỏ. Cô lấy ra thử một chút, nhưng chỗ cổ tay đã bị lộ ra một đoạn nhỏ.
Bên cạnh mẹ Thuận Tử nhìn thấy, liền nói ngay: "Cháu bây giờ đã có đối tượng, mà điều kiện gia đình của đối tượng cũng rất ổn, ta nghĩ cháu nên ăn mặc chỉn chu một chút, đừng để quá mất mặt. Làm gì cũng không thể để người ta coi thường mình được."
Ninh Diệu Hương: "Nói đến cũng đúng. Thanh Đồng nhà tôi nói, năm nay bọn tôi không đặt mua quần áo nữa, mà tích lũy vải phiếu cho Ô Đào hết. Để cho nó mua mấy khối vải, mua chút bông, làm một bộ thật đẹp."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT