Lúc Thanh Đồng trở về thì thời gian đã không còn sớm, khuôn mặt mười tuổi của cậu tràn đầy vẻ mỏi mệt, nhưng mà cũng mang theo nụ cười. Tay cậu đang cầm một cái dây cỏ buộc lấy giấy vàng: "Gần đây sắp cuối năm, bọn con bận quá, vừa vặn đơn vị chuẩn bị cao mạt, phân cho tất cả mọi người, con cũng được chia một chút."

Cao mạt chính là bột lá trà, lá trà ngon đương nhiên sẽ được giá bán đi, nhưng mà phần còn lại thì sẽ chỉ còn lại một chút cặn trà, những thứ kia hầu như không được bán đi, bình thường đều phân cho nội bộ nhân viên một chút, hoặc là bán với giá rất rẻ.

Trong ngõ hẻm, với gia cảnh như vậy, nếu muốn uống trà thì bình thường đều sẽ mua loại này. Vẻ ngoài không dễ nhìn, nhưng mùi vị không tệ, còn rẻ nữa!

Ninh Diệu Hương nhìn thấy, cũng rất yêu thích, sau khi nhận lấy bèn nhìn kỹ một chút: "Giữ lại cho nhà mình một nửa, khi nào năm mới đến khách tới nhà có thể cho người ta uống. Còn lại, thì tặng cho Phan gia, người ta lần này giúp nhà chúng ta rất nhiều, chúng ta bình thường cũng phải nhớ tới người ta."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play