“Nếu theo đuổi kiếm thuật đến tận giới hạn, ngươi sẽ phát hiện ra những quy luật không thể cảm nhận được bằng giác quan.
Các kỹ năng của ta là điểm khởi đầu để bóp méo những quy luật đó.”
“Ông đang nói cái quái gì thế…?”
“Sự sai lệch nhỏ đến mức hầu hết mọi sinh vật sống cả đời mà chẳng nhận ra có gì đó bất thường.
Nhưng nếu ngươi chui qua khe hở đó và nới rộng nó ra hơn, độ sai lệch sẽ tăng lên.
Thế giới sẽ lầm tưởng những nhát chém không tồn tại kia là có thật, quên đi sự tương tác của lực hấp dẫn, thậm chí là cả những tác động lên thân thể.”
Tôi không thể hiểu những lời của Howgrey.
Nhưng rõ ràng đó là lý giải về ba kỹ thuật bí ẩn của ông ta.
“Có một sự thật được che giấu mà ta hiểu ra khi trở thành kiếm sĩ mạnh nhất thời đại.
Thế giới này là một sản phẩm giả tạo.”
“...Th- Thế giới này là giả tạo?”
Đó là một ý tưởng mà tôi không thể tin ngay được.
Nhưng tôi cảm nhận được sự chân thật qua nỗi sầu trong lời nói của ông ấy.
Howgrey nổi tiếng vì học được cách tôn trọng sự sống bởi chiến tranh, ăn thịt những quái thú gϊếŧ được và không hạ những sinh vật mà ông ta không thể ăn.
Chắc ông ấy đã phát hiện ra sự thật này trong cuộc hành trình nguyện hết lòng cho kiếm thuật.
Mọi mạng sống mà ông ấy kính trọng đều là giả dối, và đổi lại kết quả trở thành bậc thầy kiếm thuật là biết tới những khiếm khuyết của thế giới này.
Dễ nhận thấy đây giống như sự phủ nhận hai lần đối với cuộc đời của ông ta.
Nhưng… tôi không tin.
Tôi thậm chí còn chẳng hiểu thế giới giả tạo là gì nữa.
Dù sao đi nữa, kiếm nghệ đáng kinh ngạc và những năng lực không thể xác định của ông ta là bằng chứng cho thấy đó không phải là trò lừa.
Tôi không hiểu lời của ông ta.
Nhưng có một điều mà tôi biết.
― Howgrey đã nắm được một số sự thật về thế giới nằm ngoài tri thức của các học giả và pháp sư, đơn giản chỉ bằng việc liên tục vung lưỡi kiếm của mình.
Nếu tôi xem lời tuyên bố của ông ta rằng thế giới giả tạo này là chính xác thì kiếm thuật của lão thậm chí còn đang lừa dối thần linh.
Điều này tái khẳng định lại trình độ mài dũa kiếm kỹ tuyệt đỉnh của Howgrey, đến nỗi có thể xoay chuyển quy luật của thế giới theo hướng có lợi cho ông ta.
Ông ta không thể nào điềm tĩnh khi cầm 〖Cuồng nanh Bandersnatch〗 được.
Chưa kể nếu tự do điều khiển luật lệ của thế giới thì tác động của sự cuồng nộ lẫn điên dại gần như không thể ảnh hưởng tới nhận thức của lão.
Ngay cả danh hiệu kiếm sĩ mạnh nhất thế giới lừng lẫy cũng chưa đủ để tôn vinh ông ta.
Dù bạn có đi ngược dòng thời gian bao xa đi nữa thì chẳng có ai tài năng hơn Howgrey.
“Bằng cách sử dụng 〖Lưỡi đao trừ tà〗 để biến đổi 〖Xuyên giáp〗 và 〖Thần tốc〗, thế giới sẽ nhầm lẫn biến một nhát chém thành hai: 〖Mộng lang (Dream Wolf)〗.
Phóng khỏi thanh kiếm của ta bằng 〖Nhảy cao〗 đồng thời thực hiện cú xoay người nhỏ với 〖Thần tốc〗, có thể vượt qua được hạn chế của 〖Nhảy cao〗: 〖Ám hồ (Shadow Fox)〗.
Nhờ vào 〖Ám hồ〗 có thể ngăn chặn được những đòn tấn công và miễn nhiễm lực tác động: 〖Vệ giáp (Protective Shellfish)〗.
Đấy là những cái tên ta đặt cho chiêu thức.”
Lão điều chỉnh cách cầm cả hai thanh kiếm và sẵn sàng khiêu chiến.
“...Cám ơn vì đã nhắc ta.”
Có lẽ ông ta không nói dối.
Những gì lão giải thích đúng như tôi suy đoán.
“Đây là quy tắc về phép lịch sự, lần này thôi.
Bên cạnh đó, kỹ thuật của ta cũng chẳng dễ đối phó hơn cho dù đã biết được cơ chế của chúng.
Có muốn biết tên của kỹ năng sẽ gϊếŧ ngươi không?”
Ông ta lườm tôi.
Đúng như tôi nghĩ, nếu đã biết được chân tướng về kiếm thuật của lão, chênh lệch giữa đôi bên sẽ rút ngắn lại.
Nhưng giờ lão tỏ ra đáng sợ hơn so với lần đầu đụng độ.
Tôi biết càng nhiều thì khoảng cách giữa chúng tôi càng trở nên rõ ràng hơn.
Liệu tôi có cơ hội để đối đầu với ông ta hay không…?
“Sao vậy Howgrey?! Tại sao ông lại phục tùng Thánh nhân?!”
Không chút suy nghĩ, tôi gào lên.
Bất kể ra sao tôi cũng chẳng thể hình dung nổi một người như Howgrey lại làm chân sai vặt cho người phụ nữ đó.
“Đừng có đánh giá ta cao quá.
Lão già vụng về này đơn giản chỉ là không muốn biến mất khi chưa biết được ý nghĩa của sự sống.
Chỉ thế mà thôi.
Nhờ vào Thánh nhân, ta sẽ hỏi Thần thánh về ý nghĩa của thế giới này.
Đó là mục tiêu của ta.”
Ông ấy nói mà không chút lưỡng lự.
Dường như không thể thuyết phục được.
“Hãy kết thúc chuyện này đi, Thợ săn rồng! Cho ta chứng kiến tất cả của ngươi!”
Howgrey lao tới.
Nước chạy của ông ta đã tốt hơn.
Lão đã chuyển hướng từ giành lợi thế trong khi giữ sức thành đạt chiến thắng bằng mọi giá.
Chắc lão không ngờ trận đấu kéo dài ra thế này, hoặc những động tác của ông ta đã bị bại lộ một phần.
Thực tế do tôi có 〖Tự tái tạo〗nên kỳ diệu là tôi vẫn sống sót đủ lâu để nắm bắt được một số động tác của lão.
Cách duy nhất để giao chiến với đối thủ mạnh hơn tôi là phải ngang hàng với họ.
Nghe có vẻ mâu thuẫn nhưng thật vậy.
Thông qua nhiều cuộc đụng độ, tôi đã thấy được ít chuyển động của lão.
Ban đầu tôi chẳng thể làm gì cả, nhưng giờ tôi đã có thể bắt kịp lão với một mức độ nhỏ.
Tôi đã học được cách tránh nhát chém không nên tồn tại 〖Mộng lang〗.
Thậm chí tôi còn làm gián đoạn được 〖Ám hồ〗 của lão một lần, dù chỉ là may rủi.
〖Vệ giáp〗 sẽ khiến lão tiêu tốn một lượng ma lực đáng kể và sẽ không hiệu quả trước những đòn tấn công mà ông ta không đoán được.
Tuy mạnh đấy, nhưng lão không phải là đối thủ bất khả bại.
Khỏi nói nhiều, tôi sẽ hạ gục Howgrey ngay tại đây.
Cho dù có phải trả bằng mạng sống.
“Ta sẽ không kiêu ngạo nữa.
Ta sẽ chiến đấu bằng tất cả sức lực của mình.
Thật vinh dự khi có một đối thủ mà ta phải dốc toàn lực để đánh trả.”.