…〖Thần hủy diệt Doldina〗 đã gãy, 〖Cuồng nanh Bandersnatch〗 bị tước mất.
Tôi chỉ còn lại một thanh kiếm.
Dù không có ý định dùng nó… nhưng vô vọng rồi.
“〖Chiều không gian〗.”
Tôi niệm chú và đưa tay ra.
Một thanh lưỡi kiếm đơn màu đỏ rực xuất hiện.
“Ánh sáng đó… Chẳng lẽ là Thanh kiếm Oan thần của Anh hùng Miia?”
Đúng như Howgrey nói, đây là món vũ khí của Chiến sĩ đất sét, một trong những thuộc hạ của Anh hùng Miia.
Danh xưng là 〖Trảm mệnh Laevateinn〗.
Tôi đã nhặt lấy nó sau khi Irushia hoàn thành thử thách.
Nó mang tới cho người sử dụng sức mạnh to lớn, nhưng từng cú vung sẽ lấy đi sinh lực của họ.
Nói chính xác thì nó có sức mạnh quá vượt trội để đánh với Howgrey.
Thể chất của lão không hơn Kỵ sĩ thánh là bao.
Tôi sẽ không bao giờ thua về sức mạnh hay nhanh nhẹn.
Những bước đi kỳ lạ và kiếm nghệ của lão mới là vấn đề, nhưng chúng chưa phải là thứ tốt nhất.
Vũ khí mạnh nhất của ông ta là tài năng kiếm thuật và khả năng đọc vị trận chiến sắc sảo.
Lão dự đoán chính xác những hành động của tôi và dùng chúng để phản lại, khiến tôi bất lực và cảm thấy trận so tài không công bằng.
Chẳng có nghĩa lý gì khi cường hóa sức mạnh của tôi bằng vũ khí, lý do mà tôi chọn chiến đấu toàn lực bằng 〖Thần hủy diệt Doldina〗, trọng lượng nhẹ cho phép tôi thể hiện được kiếm kỹ ở trạng thái tốt nhất.
Tuy nhiên đây là thanh kiếm còn lại mà tôi có.
“...Nghĩ lại ta đã trở thành thuộc hạ dưới trướng của Thánh nhân, rồi sẽ có ai đó thách thức ta với thanh kiếm đó.
Có lẽ là do vận mệnh.”
Howgrey nói xì xào.
“Đây là lần đầu tiên trong đời ta chiến đấu hết sức mình.
Ngươi thật sự gây bất ngờ đấy.
Nhưng hãy dẫn mọi chuyện kết thúc đi.”
Ông ta hướng cả hai thanh kiếm về phía tôi.
“Chẳng phải ông không gặp khó khăn gì khi đánh với Irushia sao?”
“Đừng hiểu lầm, không phải ta tỏ ra khinh rẻ gì đâu.
Con rồng đó không phải là kiếm sĩ, nên đơn giản là ta không cần phải gắng sức.”
“...Người duy nhất trên thế giới có thể nói câu đó chỉ có ông mà thôi.”
Tôi hiểu lời của Howgrey.
Trừ khi bị dồn ép hoàn toàn thì ông ta vô phương đụng chạm.
Những đòn tấn công tầm xa và nhanh nhẹn có giúp ích, nhưng năng lực bất thường của lão ngăn ông ta không bị tóm bởi những người không thuộc về kiếm sĩ.
“Ta đến đây.”
Howgrey hạ thấp người, bật khỏi mặt đất.
Ngay thời điểm vung kiếm, ông ta biến mất khỏi góc nhìn và xuất hiện ngay trước mặt tôi.
Lão chơi tôi rồi.
Lão sử dụng động tác quái dị kia để thu hẹp khoảng cách ngay thời điểm hoàn hảo để làm tôi không kịp trở tay.
Trực giác chiến đấu là việc dự đoán đối thủ của bạn sẽ tiếp cận như thế nào dựa trên những chuyển động trước đó.
Nhưng ngoại lệ Howgrey giống như gian lận, trực giác của tôi đang chống lại chính tôi.
Tôi chống đỡ thanh đại đao từ phía lão, nhưng lại cảm thấy cực kỳ đau nhói ở bụng.
Đoản kiếm chém vào cạnh sườn tôi.
Để tránh nhát kiếm thứ hai, tôi phải xoay đi.
Không phải, nhầm rồi…!
Đường kiếm thứ hai của lão đi kèm với những hạn chế nặng nề.
Nó chỉ tung ra theo một góc nhất định, và hành động của lão bị suy giảm trong thời điểm kế tiếp.
Vậy tôi cần phải phản công vào đúng chỗ của ông ta, chém lão để đổi lấy nhát kiếm thứ hai!
Xoay vòng, tôi vung kiếm vào vị trí của lão.
Ông ta di chuyển đúng như tôi dự tính.
Nhưng giờ tôi đã thấy rõ.
Thanh kiếm của lão đang phát ra ánh sáng quen thuộc.
Kỹ năng mà tôi cũng có thể sử dụng - 〖Lưỡi đao trừ tà〗.
Nó chém xuyên qua sức mạnh ma thuật, khắc chế đòn phép.
Nhưng sao lão lại dùng đến nó?
“Có vẻ ta đã hơi bất cẩn.”
Bằng một động tác méo mó khác, Howgrey lách khỏi thanh kiếm của tôi và rời đi với tốc độ chóng mặt.
Tôi chẳng biết đã mấy lần rồi nữa.
Cứ mỗi khi lão ta hành động như thế thì tôi lại có cảm giác quen thuộc kỳ lạ.
Khi ông ta bắt đầu di chuyển, bằng cách nào đó tôi biết lão sẽ hướng đi đâu.
Giữa quá trình, cả hai lườm nhau.
Lão tỏ ra kinh ngạc.
Tôi sẽ đặt cược vậy.
Hai bước tiến lớn về phía trước, tôi tung kiếm ra, chém vào hướng đi của ông ta.
Người lão bắn về phía ngược lại.
Cách đó một khoảng ngắn, lão khuỵu xuống với vẻ mặt bàng hoàng.
Cuối cùng tôi đã nhận ra điều mình vừa làm.
Tôi hoàn toàn nhìn thấu được kỹ thuật của lão.
Tôi đã có thể đối đầu với ông ta, không chỉ khi lão ngừng lại mà còn cả lúc di chuyển.
Có vẻ lão phòng ngự với cùng đòn thế kỳ lạ mà lão đã dùng để giao tranh Irushia.
Đây là lần đầu tiên lão sử dụng nó để chống lại tôi.
Ma lực tiêu hao có thể khá cao.
“...Ngươi thật sự đã phát hiện ra nó.”
Howgrey nói khi bị sốc.
Còn lâu tôi mới hiểu được nó.
Nhưng có một điều tôi đã nắm chắc chắn.
Đường kiếm thứ hai của lão dùng tới 〖Thần tốc〗 và bao gồm hiệu quả của 〖Lưỡi đao trừ tà〗 lẫn 〖Xuyên giáp〗.
Khả năng di chuyển cũng thế, là 〖Thần tốc〗 và 〖Nhảy cao〗.
Nhưng nếu đơn giản là lão sử dụng nhiều kỹ năng cùng lúc thì kết quả cũng chưa giống như thế.
Tôi vẫn chưa hiểu được phần nhiều, nhưng ít ra đã bắt kịp theo động tác của lão.
Ngay từ đầu, phong cách chiến đấu của tôi với những đối thủ mạnh hơn luôn là tận dụng sự dẻo dai của mình để kéo dài trận chiến và đọc kiếm thuật của họ.
Lần này tôi đã chạm tới ngưỡng cực đại.
Nhưng, tôi càng hiểu nhiều thì càng thấy Howgrey kỳ quái đến thế nào.
Bất kể tôi có suy nghĩ ra sao, thì chỉ có thể kết luận những điều ông ta đang làm là bất khả thi.
“Ông là… cái gì…?”
Tôi hỏi nhưng không nhận được hồi đáp.
Khóe miệng ông ta cong lên thành một nụ cười gượng gạo.
“Thế giới này có những lỗ hổng.
Khám phá ra sự vô giá của cuộc sống thông qua chiến tranh và đã thề sẽ gϊếŧ chỉ để ăn, đó là sự thật mà ta tìm ra tại cuối cuộc hành trình dài của mình.”
Dù thực tế là đang ở giữa cuộc chiến, tôi vô thức hạ kiếm và há hốc mồm..