Mùa đông Paris vẫn còn kém xa gió lạnh từ phương bắc đại lục.
“Mời ngài gửi bức thư này tới Pháp cho Nữ Vương Antoinette, em gái của ta.” Leopold II ngồi xuống, nhỏ giọng nói.
Tin tức Thái Tử Habsburg chết trong trận giao chiến với Friedrich II được gửi tới Vienna, Hoàng Đế Franz đau lòng quá độ, bệnh tim tái phát. Mười mấy phút sau nam hầu mới phát hiện ông ngã dưới đất, Hoàng Đế La Mã Thần Thánh hơn bảy mươi tuổi không còn cơ hội quay về nhân gian.
Nữ Hoàng Maria Theresa liên tiếp nhận tin dữ chồng và con trai qua đời, trong một đêm mái tóc bạc trắng hơn nửa, ngã xuống giường bệnh không dậy nổi.
Là người con thứ hai của Nữ Hoàng, Leopold kế thừa tước vị của phụ thân và huynh trưởng. Hoàng Đế Đế Quốc La Mã Thần Thánh đã chết, tân Hoàng Đế sẽ được lựa chọn giữa bảy hoàng thân.
Quốc Vương Friedrich nước Phổ chính là đối thủ mạnh nhất tranh đoạt Đế Quốc La Mã Thần Thánh.
Sau khi ký kết “Hiệp ước Hubertusburg” kết thúc chiến tranh bảy năm, Phổ cướp đoạt Silesia, hứa hẹn khi tuyển chọn Hoàng Đế Đế Quốc La Mã Thần Thánh sẽ bầu cho đại công tước Joseph.
Nhưng đại công tước Joseph chết trên chiến trường Phổ.
Đối với Leopold, đây là thời khắc loạn trong giặc ngoài.
Thổ Nhĩ Kỳ lên án Áo ủng hộ Serbia phản loạn, một phần quân đội Áo đang giao chiến với quân đội Ottoman ở miền đông. Dưới sự thống trị của nhà Habsburg, Bỉ ngấm ngầm phản loạn, quý tộc Hungary đang tìm cách thoát khỏi Áo.
Bởi vì tình hình lửa sém lông mày, Leopold quyết tâm liên minh với Phổ, bởi vì khi tham gia ký kết “Hiệp ước Hubertusburg”, Friedrich II cam đoan sẽ chuyển phiếu của Joseph cho anh ấy, bảo đảm anh ấy trở thành Hoàng Đế Đế Quốc La Mã đời tiếp theo.
Áo lực bất tòng tâm, không thể giao chiến với Phổ. Đặc biệt phương Bắc có Nga rình rập, phía đông có Thổ Nhĩ Kỳ, còn cả quốc nội rục rịch phản loạn.
Dù thế nào, Phổ và Áo đều là thành viên Đạo Thiên Chúa Đế Quốc La Mã Thần Thánh. Uy hiếp lớn nhất của Chính Thống giáo là dị giáo.
Leopold hủy bỏ liên minh giữa Nga và Áo, đồng thời thảo luận liên hôn chính trị. Quốc Vương Phổ Friedrich II không có con trai, người thừa kế dòng bên cũng không có ai vừa tuổi. Song phương quyết định Leopold gả em gái Carolina cho Thái Tử đại công quốc Sachsen-Weimar-Eisenach của Đức.
Áo nóng lòng muốn lời cam đoan của Phổ, bởi vậy hôn lễ nhanh chóng cử hành.
May mắn Phổ đồng ý. Song phương quyết định tháng sau hôn lễ sẽ tổ chức ở đại công quốc Sachsen-Weimar-Eisenach.
Leopold nghĩ nên báo tin cho em gái Antoinette đang ở Pháp.
Pháp hỗn loạn như thế nào, anh ấy ở Vienna cũng nghe thấy. Đáng tiếc Áo đang tác chiến, không thể phân thân quản chuyện Pháp, nếu không lúc trước Joseph đã không chút do dự phái quân đội tới Pháp, nâng em gái lên ngai vàng.
Em gái út cô độc ở Pháp, đối mặt với vô số gian nan.
Leopold thở dài. Vì sao Antoinette từ chối quay về Vienna?
Hiện tại cô mới tròn mười chín, vẫn còn trẻ. Với nhan sắc của cô, gả cho Quốc Vương hoặc Thái Tử nước nào đó không phải chuyện khó.
Người đưa tin ngồi xe ngựa nhanh chóng rời Vienna, đi về phía tây.
Tới trạm biên cảnh phía tây, xe ngựa không chuyển hướng tới Paris phía nam, mà quay đầu về phía bắc, thẳng hướng tới Sachsen.
...
Đoàng! Keng keng! Âm thanh tiếng súng và tiếng chém giết vọng khắp phía tây nam thành phố Paris.
Quân đội của Quốc Vương tới gần, thế cục càng lúc càng hung hiểm.
Tòa thành gốc của Paris đã sớm vỡ tung, tòa thành hiện tại không khác là bao, thành thị và ngoại thành xen lẫn với nhau.
Hai tuần trước khi mở hội nghị tam cấp, quân đội của Quốc Vương nhiều lần khởi xướng công thành.
Binh lính canh gác thành tây nam thương nặng, không thể không lui về sau.
May mắn phần lớn quân đội là kỵ binh hoặc đội hỏa thương. Bọn họ cần sắp xếp đội hình tiến công, nếu không độ nhắm bắn xác rất thấp, gần như không có ý nghĩa thực chiến. Sau khi vào nội thành, ngựa không phải ưu thế mà là trói buộc, việc bắn súng cũng không còn hiệu quả. Hỏa dược bổ sung quá chậm, chiến trường nguy cơ tứ phía, thời gian chuẩn bị hỏa dược đủ để thanh kiếm cắt ngang yết hầu.
Quân đội vừa vào nội thành, lực sát thương giảm bớt.
Người dân Paris trốn trong ngóc ngách, âm thầm chờ bọn chúng tra súng, sau đó xông ra chém giết. Song phương vồ vập vật lộn.
Đây là cuộc thảm sát tàn khốc nhất. Dân chúng quen thuộc ngã tư đường phố, nhân số đông hơn quân đội; quân đội được huấn luyện bài bản, cho dù tốc độ thong thả, nhưng chúng vẫn ùn ùn kéo quân về phía đông bắc.
Chiến tranh bảy năm mới kết thúc mười năm, dù là quân đội hay người dân thành phố, ký ức về chiến tranh vẫn còn mới mẻ.
So với nước Anh và eo biển Anh, nơi đây còn nguy hiểm hơn gấp vạn lần.
Ở kho hàng cách gò đất cung điện Louvre không xa, đột nhiên tiếng nổ chấn động vang lên, công viên gần đó nứt thành từng mảnh nhỏ.
“…Thành công?” Lavoisier kích động trợn mắt.
“…Thành công.” Antonia mím môi.
Các học giả tham gia thực nghiệm vừa sợ hãi vừa kích động nhìn cảnh tượng trước mặt.
Sau nhiều lần điều chỉnh tỷ lệ hỗn hợp Glycerin, Acid Nitric và Acid Sulfuric, họ tìm ra phương pháp chế tạo bom.
Sức mạnh hóa học mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Thông qua các nguyên tố hóa học, các nguyên tố cấu thành bom mang lại lực sát thương gấp trăm lần hỏa dược.
“Không ngờ đúng như người nói.” Lavoisier khó tin nhìn sương khói bay lên trời và nhân viên chữa cháy vội vàng chạy tới, “…Nguyên tố hóa học ẩn giấu sức mạnh đáng gờm.”
“Hiện tại mới chỉ bắt đầu.” Antonia nhỏ giọng đáp.
“Bom khó kiểm soát, người thường không được phép sử dụng. Trong quá trình chế tạo hỗn hợp cần cẩn thận khống chế độ ấm, tuyệt đối không để tiếp xúc với lửa và acid… Tĩnh điện gây ra hỏa hoạn, chỉ một chút đụng chạm cũng vô cùng nguy hiểm.”
“Hơn nữa nó có độc, bản thân cũng bốc hơi.” Laplace sợ hãi xoa mồ hôi trên trán.
“Đúng vậy.” Antonia lật giở bút ký, nói: “Sau khi chế tạo, dù chưng cất hay sử dụng đều sẽ tản mùi. Vì đặc tính nổ mạnh của nó, chúng ta có thể bỏ số lượng nhỏ vào trong lọ, dùng kíp nổ hỏa dược để châm.”
Theo như lời hậu thế.
Trên đường quay về cung điện Louvre, Antonia im lặng nhìn phố xá Paris.
Chiến tranh chưa lan tới đây, an ninh vẫn được giữ vững. Thậm chí nhờ cải tạo nguồn nước và thay đèn đường, phố xá sạch hơn rất nhiều. Điều này nhắc nhở Antonia, chiến tranh thế kỷ XVIII dựa vào sức người, vậy nên thương vong không thảm thiết bằng tương lai.
Một khi thuốc nổ xuất hiện trên chiến trường, rất nhiều chuyện sẽ thay đổi.
Lựa chọn của cô chính xác không?
Thời khắc đương đầu với địch, tất cả luân thường đạo lý đều hóa thành câu hỏi đơn giản: Ngươi muốn dùng thủ đoạn tàn nhẫn để mạnh mẽ, hay hiền lành nhìn đối phương tàn sát quân ta?
Cô không có lựa chọn. Lựa chọn trong tay nhân dân.
Thời khắc Paris hỗn loạn, vô số tờ báo đều tới tay mỗi người dân Paris, thậm chí thư về hội nghị tam cấp trải khắp nước Pháp. Nữ Vương và nhân dân Paris nhất trí mở hội nghị tam cấp lâm thời.
Trong hội nghị tam cấp, tân hiến pháp ra đời, chế độ quân chủ phong kiến Pháp chuyển sang nền quân chủ lập hiến, hội nghị và Nữ Vương cùng nhau giải quyết việc nước.
Louis XVII không thừa nhận thông cáo, giống như giờ phút này Versailles từ chối cải cách thuế. Cung điện Versailles phái hộ vệ ngăn chặn tin tức lan truyền như ôn dịch, nhưng từ thời Louis XV đã không nắm được Vương quyền, huống chi Louis XVII còn chưa hiểu rõ hết thảy?
Trong khi đó Antonia nắm giữ toàn bộ ngành báo Paris.
Gián điệp cung điện Versailles phái tới trà trộn quanh Paris liên tục bị bắt. Sau khi cung điện Louvre gặp hỏa hoạn, người dân Paris cùng chung mối thù, liên tục truy bắt gián điệp Versailles. Louis XVII muốn bóp méo dư luận Paris, nhưng hiện tại thành phố này đã không còn ai ngoan ngoãn tuân lệnh quân chủ.
Ngoại trừ Nữ Vương chung chiến tuyến với họ.
Bởi vì nhượng bỏ nền quân chủ lập hiến xưa nay chưa từng có, cải cách thuế má rõ ràng rành mạch, người dân Paris đồng lòng tin tưởng cô.
Antonia thầm nghĩ, thói đời khó lường.
Đại Cách Mạng ập tới, cô là phần tử ngoan cố nhất Hoàng cung, đối với Vương quyền suy yếu, cô kiên quyết nói không. Dù bọn họ vọt tới trước mặt nhục nhã cô, cô cũng không bao giờ để bọn họ thấy bản thân yếu đuối, mãi cho đến lúc chết.
Hiện tại, Antonia trở thành người lãnh đạo đối đầu cung điện Versailles.
Có lẽ bởi vì cô quyết tâm, liều lĩnh hủy diệt tất cả.
Ngày mười chín tháng mười một, một ngày trước hội nghị tam cấp.
Sáng sớm hôm đó, quân đội Quốc Vương tụ tập ngoài thành tiến hành trận công kích lớn nhất.
Tiếng hò hét vang khắp phố, tiếng súng và tiếng kim loại văng vẳng từng ngóc ngách.
Có lẽ Quốc Vương khẩn cấp hạ lệnh đánh bại Paris trước khi hội nghị tam cấp diễn ra, tất cả mọi binh lính xông lên tổng tiến công Paris. Đoàn quân nghìn nghịt chen khắp đầu đường cuối ngõ.
Chiến tranh thảm thiết ập tới. Quân đội điên cuồng nhào lên, người dân Paris chưa bao giờ gặp thế công như vậy liên tiếp lùi về sau. Máu tươi nhỏ xuống mảnh đất đóng băng, dần hình thành dòng suối nhỏ.
Nhìn tình cảnh này, nhân dân Paris cũng điên cuồng phản kích.
Tiếng hò hét rung trời, không ai chú ý bóng tối dần lan rộng.
Rốt cuộc cũng tới cung điện Louvre, đột nhiên bầu trời tối đen, giống như điềm xấu sắp tới. Mọi người ngẩng đầu, chỉ thấy thái dương biến mất, bầu trời ảm đạm.
Tư lệnh quân tiên phong bỗng cảm thấy căng thẳng.
Nháy mắt xung quanh yên ắng, giống như sinh vật sống không tồn tại.
Các binh lính còn chưa kịp thích ứng với bóng tối, tiếng nổ mạnh vang lên!
Khói đen phả xuống, khiếp sợ và kinh hoàng bị phóng đại trong màn đêm.
Thứ vũ khí kinh khủng gì đây?!
Ngay sau đó, quảng trường bừng sáng, mọi người đau tới rơi nước mắt.
Cũng chiếu sáng thứ nổ mạnh giữa trung tâm, giống như ác quỷ hung ác vung nanh vuốt.
Không, không chỉ quảng trường cung điện Louvre.
Lấy đó làm trung tâm, đèn đường kéo dài từ trong ra ngoài lần lượt sáng lên, chiếu sáng Paris bị nhật thực che phủ.
Mọi người chưa bao giờ thấy Paris như vậy. Ngay cả khi thế giới chìm trong bóng tối, Paris vẫn bừng sáng.
Ban ngày không phải món quà ban ân của Thượng Đế. Nhân loại tuyên cáo với thần linh, bọn họ có năng lực sáng tạo ban ngày.
Trên ban công cuối quảng trường cung điện Louvre, bóng dáng người nọ còn sáng hơn ánh đèn.
Thời khắc ngày đêm giao nhau, mọi người bỗng nhớ tới thiên sứ thổi kèn hủy diệt nhân gian trong “Kinh Thánh – Ngày tận thế”. Người đốt thế giới, cũng chiếu sáng bầu trời.
Cùng lúc đó, cung điện Versailles thắp nến, đột nhiên phát hiện một nhánh quân đội ở bên ngoài.
Kèn cảnh báo vang lên.
“Chuyện gì vậy?!” Thị vệ trưởng người Thụy Sĩ mới được đề bạt hô.
Quân đội Quốc Vương đã được phái đi tấn công Paris, nhánh quân đội này là sao?
Quan chỉ huy tiền nhiệm cưỡi ngựa, lạnh lùng nhìn gã.
“Đây là quân đội của Nữ Vương!” Napoléon kéo dây cương, con ngựa nhảy lên hí vang. Cậu ấy giơ cao thanh kiếm, “Vì vinh quang tối cao!”
“Hôm nay hãy biến cung điện Versailles dối trá, độc tài, thối nát vào lịch sử!”
____________
Một số bình luận của cư dân mạng Trung:
– Được rồi, plot phát triển đến bây giờ coi như hợp lý. Tôi xin lỗi vì lúc trước có phần nặng lời. Nhưng tôi vẫn không hiểu nổi cái chết của Louis XVI, hầy.
– Sau này Antonia và Leopold sẽ trở mặt thành thù?
– Nói đi cũng phải nói lại, liệu sau này Antonia có xé rách da mặt với nhà mẹ đẻ không? Khả năng liên minh với Phổ quá nhỏ, hơn nữa Tây Ban Nha và Italy cũng đang rình rập.
– Phổ theo đạo Tin Lành, bình thường không liên hôn với các quốc gia theo đạo Thiên Chúa. Đám cưới Vương thất Châu Âu chia làm hai kiểu: Một là đạo Tin Lành – Chính thống giáo, hai là Thiên Chúa giáo. Đạo Thiên Chúa có tính biệt lập cao, tuy có làm đám cưới khác tôn giáo, nhưng rất hiếm khi xảy ra trong Vương thất dòng chính.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT