Đứa bé quỷ dị tay dơ lên ngang miệng, một tay kết ấn thoăn thoắt, sau đó có những đứa bé khác quỷ dị xuất hiện ở xung quanh, những đứa bé vừa xuất hiện y hệt đứa bé quỷ dị.
“ Con mợ nó, là ảnh phân thân thuật của Naruto à?”
Trần Quốc Hưng nhìn một đám đứa bẻ quỷ dị vẻ mặt thay đổi, Ngô Hạ nhăn mặt kiếm xuất hiện trong tay, Nam Tư Uyển lất ra roi đen của mình, còn Tống Như Ngọc lấy ra thanh kiếm mà Trần Quốc Hưng đã lấy trong bảo khố của Cửu Đầu Giáo, linh khí không phát huy hết tác dụng nhưng độ sắc bén cùng cứng rắn cũng vẫn còn, dùng để cận chiến vẫn rất hiệu quả.
Trần Quốc Hưng hừ mũi, vận dụng Thiên Nhãn, liếc mắt một cái đã nhận ra bản thể của đứa bé quỷ dị đã đứng ở một gốc cây, còn những phân thân khác được tạo thành bằng một loại khói đen, pháp thuật này giống với chiêu thức ảnh phân thân thuật trong phim hoạt hình Naruto vậy, đếm sơ sơ ảnh phân thân thuật cũng phải có hơn ba trăm phân thân của đứa bé quỷ dị.
“ Giết.”
Giọng nói của đứa bé quỷ dị vang lên, những ảnh phân thân khác liền đồng loại xông lên, đám người Nam Tư Uyển cũng dựa lưng vào nhau thành một vòng tròn phòng thủ.
“ Tiêu huynh ngươi có nhìn ra bản thể của nó không vậy, mấy cái phân thân này thật quỷ dị, tên nào là thật đây?”
“ Chỉ có một là thật, còn những thứ khác đều là giả.”
Trần Quốc Hưng rút ra Âm Dương Đao dơ ngang mặt nói, cùng lúc đó những phân thân khác của đứa bé quỷ dị đồng loại đánh tới.
“ Keng...bụp...”
Ngô Hạ chém một kiếm đánh trúng người một phân thân, kiếm bị phản chấn văng ra phía sau, Ngô Hạ ăn một cước vào mặt liền ngã dụi dụi trên đất, bố trí vòng tròn của mấy người bị phá vỡ, Trần Quốc Hưng mặt nhăn hơn khỉ, bản thể của đứa bé quỷ dị hòa vào đám phân thân, vậy mà có thể nhanh chóng hoán đổi vị trí với các phân thân một cách quỷ dị.
“ Xoạt.”
Tống Như Ngọc sau lưng xuất hiện năm vết máu ngã nhào xuống đất, Trần Quốc Hưng giật mình, vẻ mặt lạnh xuống thân thể lóe lên một cái bổ một đao xuống sau lưng Tống Như Ngọc.
“ Keng...ầm...”
Trần Quốc Hưng một đao chém vào đầu bản thể đứa bé quỷ dị, cái đầu đứa bé liền bị chém vỡ đôi, thân thể văng ra phía sau, Trần Quốc Hưng lập tức đỡ lấy Tống Như Ngọc vẻ mặt đầy lo lắng, kiểm tra thương thế của Tống Như Ngọc thấy chỉ là vết thương ngoài da, không ảnh hưởng nghiêm trọng, Trần Quốc Hưng mới nhẹ thở phào một hơi, giọng nói lạnh lẽo vang lên.
“ Nam Tư Uyển, cô bảo vệ muội muội, ta đi giải quyết nó.”
Nói dứt lời Trần Quốc Hưng vận chuyển toàn bộ dương lực của mình, thân thể lóe một cái đã chạy tới sau lưng bản thể của đứa bé quỷ dị đang đứng sau lưng một ảnh phân thân khác, một trảo hóa đao đánh xuống đầu đứa bé.
“ Vèo.”
Bản thể đứa bé cũng không chậm đã xuất hiện ở cách đá không xa, ánh mắt trắng dã nhìn về phía Trần Quốc Hưng giọng nói âm u vang lên.
“ Không tệ, có thể nhìn ra bản thể của ta, chắc hẳn sở hữu thiên phú liên quan tới nhãn thuật.”
Những ảnh phân thân khác đồng loạt lao tới Trần Quốc Hưng, hắn vung đao chém loạn xạ một hồi, vẻ mặt càng đánh càng lạnh, những phân thân này rất quỷ dị, rõ ràng chỉ là một đám khói đen biến hóa hình dạng, vậy mà đao đánh trúng lại giống như chém vào một cục sắt, thậm chí còn có lực phản chấn truyền lại, điều này làm Trần Quốc Hưng cũng chẳng hiểu chuyện quái quỷ gì đang sảy ra, hắn có thể nhìn ra bản thể của đứa bé quỷ dị, nhưng những ảnh phân thân này chẳng đơn giản một tí nào, nếu không có Thiên Nhãn hắn còn lâu mới phát hiện ra bản thể của đứa bé quỷ dị, những phân thân này mang lại va chạm, sức lực rất mạnh, không đơn giản là một ảnh phân thân, nó có chút tương tự với phân thân Hoá Thần vậy.
Đạt đến Hóa Thần Cảnh, tu sĩ liền tách ra một phần hồn phách của mình dùng các nguyên liệu quý hiếm luyện ra những thân thể mới, rồi dùng chính phần hồn phách đã tách ra của mình nhét vào cơ thể mới đã luyện thành, phân thân Hóa Thần có hồn phách, có thân thể máu thịt được luyện chế ra có một phần tương tự như bản thể, cũng có ý thức suy nghĩ liên kết với bản thể, nếu bản thể chết phân thân có thể trở thành một sinh mạng mới, nhưng cốt lõi là phần hồn phách phải hoán đổi từ bản thể sang phân thân trước khi bị người ta đánh cho thần hồn câu diệt, có thể thoát một mạng nhưng phần thân thể này trên cơ bản cũng không phải thân thể máu thịt do cha sinh mẹ đẻ mà thành nên có rất nhiều điểm khác biệt, thiên phú là do người luyện chế thân thể mà có đẳng cấp khác nhau, dĩ nhiên chuyện tu vi của phân thân không thể so sánh với bản thể được.
Phân thân nếu được luyện chế bằng nguyên liệu tốt, hiệu quả phát huy tốt có thể khiến phân thân có hai thành sức mạnh của bản thể, đừng nghĩ đó là ít, thậm chí dùng nguyên liệu bình thường luyện chế phân thân còn ngay cả nửa thành so với bản thể cũng không được, phân thân có tư duy suy nghĩ, thân thể máu thịt, có thể tu luyện được nhưng chẳng có thứ gì là dễ dàng cả, phân thân có rất nhiều điểm hạn chế, tuy nhiên ưu điểm của phân thân cũng có rất nhiều tác dụng.
Phân thân có thể bảo toàn một phần tính mạng, có thể trải nghiệm nhân sinh giúp cho bản thể tâm cảnh tăng trưởng, có thể cùng bản thể chiến đấu...
“ Giả thần giả quỷ, ta muốn xem ngươi dốt cuộc là cái đinh gì.”
Trần Quốc Hưng hắt văng đám ảnh phân thân của đứa bé quỷ dị ra, nắm đấm siết chặt người cong xuống chân phát lực, chớp mắt thân thể đã bắn tới trước mặt đứa bé quỷ dị một đấm mười thành sức lực tung ra.
“ Ầm.”
Cái đầu của đứa bé quỷ dị bị một quyền chớp mắt đánh cho nổ tung cái đầu, không hề có máu me chỉ là một luồng khí đen tỏa ra, thân thể từ phần cổ trở lên đã bị một quyền của Trần Quốc Hưng đánh nát, thân thể liền đổ về phía sau, những ảnh phân thân cũng biến mất.
“ Phù.”
Trần Quốc Hưng thở dốc mấy cái rồi nhìn về phía thân thể không đầu của đứa bé quỷ dị, không yên tâm liền băm thêm mấy đao chia năm xẻ bảy thân thể không còn đầu của đứa bé quỷ dị.
Kiểm tra không còn thứ gì quỷ dị Trần Quốc Hưng mới đứng dậy đi lại chỗ đám người Nam Tư Uyển, vừa đi được vài bước Ngô Hạ đột nhiên chỉ tay lên về phía Trần Quốc Hưng khó khăn nói.
“ Tiêu huynh, vẫn chưa xong, đằng sau lưng huynh kìa.”
Trần Quốc Hưng khựng lại ngoẳng đầu lại nhìn, cái thân thể tan nát như gốm sứ kia nhanh chóng từng mảnh vỡ được hút liền lại, thân thể đứa bé quỷ dị một lần nữa hoàn toàn nguyên viện xuất hiện, cái đầu cũng đã được ghép lại, lúc này đang nở một nụ cười đầy tiếu ý trên môi, Trần Quốc Hưng cảm giác đứa bé quỷ dị này đã có chút khác với trước, nhưng không biết là khác ở điểm nào.
“ Nhãn thuật thiên phú, luyện thể tu sĩ, tinh thần lực cũng rất mạnh, không tệ...”
Không đợi đứa bé quỷ dị nói hết, Trần Quốc Hưng đã xuất hiện ở trước mặt đứa bé quỷ dị, bàn tay dơ ngang mặt đứa bé quỷ dị.
- Vạn Tự Trấn Yêu Tà.
Một chữ vạn mờ ảo màu vàng nhạt xuất hiện từ lòng bàn tay Trần Quốc Hưng bay ra đánh thẳng vào mặt đứa trẻ quỷ dị, vạn tự khác biệt rất nhiều so với những lần trước mà Trần Quốc Hưng thi triển, nó bé hơn sức mạnh cũng yếu hơn rất nhiều so với lúc trước thi triển bên ngoài, nguyên lực còn một ít thoát ra sau khi kết hợp cùng dương lực mới miễng cưỡng có thể đánh ra một nửa thần thông, sức lực của Trần Quốc Hưng sau một chiêu thần thông cũng bị rút đi, chân liền khụy xuống trên mặt đất, mặt tái nhợt hơi thở nặng nề.
“ Mợ...mày...nói...hơi nhiều...giả vờ...giả vịt.”
Một chiêu thân thông Vạn Tự Trấn Yêu Tà, khắc chế của mọi loại tà vật, đứa bé quỷ dị kia trúng môt đòn, cái đầu vỡ nát thân thể rơi trên mặt đất hóa thành một vũng nước đen, không thể lành lại làm trò thêm nữa.
“ Ca ca huynh có sao không?”
“ Không sao, mau dìu ca ca, chúng ta mau rời đi tìm chỗ thích hợp ổn định lại.”
Sau khi đám người Trần Quốc Hưng rời đi, một hắc ảnh mơ hồ xuất hiện ở bên cạnh vũng nước đen còn sót lại của đứa bé quỷ dị, nhìn theo hướng đám người Trần Quốc Hưng rời đi, thều thào phát ra âm thang âm u lạnh lẽo.
“ Tốt, một cái thân thể không tệ.”
"Bạn thích thể loại lĩnh chủ.
Nhưng chán ngán với main hồ biến ra bá đạo binh chủng, chỉ tay cái là thần cấp kiến trúc....
Hãy đến với Hy Tuyệt Truyện 8: Thần Chiến
Nơi đây chỉ có làm mới có ăn.
Cũng là một quyển chiến tranh nhiệt huyết nơi vạn tộc san sát.
Văn minh như sao cùng nhau va chạm cùng nhau tỏa sáng.
Ngoài ra còn sẽ có chút ít sinh tồn, hài nước cùng chút xíu cơm tró.
".