CHƯƠNG 1689
Nhưng, như vậy thì đã sao nào?
Chỉ cần có thể gả cho anh, trở thành Lưu phu nhân danh chính ngôn thuận, đời này của bọn họ, liền xác định là sẽ phải dây dưa cùng với nhau.
Hơn nữa, cô ta tin, tim người đều là thịt, đợi sau khi đứa bé được sinh ra rồi, cô ta lợi dụng đứa bé, từng chút từng chút tiếp cận anh, cuối cùng cũng có một ngày, thép đã tôi như anh cũng sẽ hoá thành mềm mại mà thôi.
Còn về phần Nhan Nhã Tịnh…
Cô cũng chỉ có thể đi tới địa ngục tối tăm lạnh lẽo, bầu bạn cùng ba đứa con đó của cô thôi!
Lần trước, cô ta không thể ở bệnh viện đó hại chết đứa con trong bụng Nhan Nhã Tịnh, quả thực là tiếc nuối lớn, nhưng tiếc nuối như vậy, sẽ không có lần sau nữa!
Đứa con trong bụng Nhan Nhã Tịnh, Nhan An Bảo, Nhan An Mỹ, đều phải chết! Ai cũng đừng hòng cướp vị trí độc nhất vô nhị của đứa con trong bụng cô tai Cung Tư Mỹ biết, Lưu lão phu nhân để tâm nhất là danh tiếng của gia tộc, cũng để ý nhất là năng lực của thế hệ sau.
Tuy đôi lúc Lưu lão phu nhân có chút tính tình trẻ con, nhưng bà tuyệt đối không phải là một bà già chỉ biết một khóc hai náo ba thắt cổ, cái gì cũng không biết.
Đám hậu bối mà bà thích, đều là mấy người có tài hoa nhất của nhà họ Lưu, nếu Cung Đình có thể giành được giải quán quân trong trận chung kết của cuộc thi thiết kế thời trang quốc tế, Lưu lão phu nhân sẽ càng coi trọng cô ta hơn một nấc!
Cô ta biết, Lê Mặc dù cho có dự thi, trang phục mà bây giờ anh ta thiết kế ra, cũng chưa chắc có thể thắng được của Cao Chí Minh, nhưng điều mà cô ta muốn, là tuyệt đối không chút sơ sótt Đợi Lê Mặc bị ép rút khỏi cuộc thi rồi, người tham gia trận chung kết chính là Cao Chí Minh và người đứng hạng ba trong vòng thi trước, người đó, căn bản không có năng lực quyết tranh thắng thua một phen với Cao Chí Minh!
Quán quân trong trận chung kết, chỉ có thể là đoàn đội của Cung Đình cô tal Cô ta muốn mang theo danh hiệu quán quân lẫy lừng, gả cho người đàn ông cô ta yêu nhất, khiến cho tất cả mọi người, đều phải lau mắt mà nhìn Cung Tư Mỹ cô taI Sau khi Nhan Nhã Tịnh cầm lấy tư liệu mà Lưu Thiên Hàn đưa cho cô, trực tiếp về phòng làm việc của Nhân Gian.
Phòng làm việc của Nhân Gian lần trước đã bị huỷ hoại nghiêm trọng trong trận hoả hoạn, hiện giờ bọn họ đang sử dụng, là một toà nhà văn phòng dưới danh nghĩa của Lâm Tiêu.
Vào thời gian này, nhân viên đều đã tan ca, trong phòng làm việc chỉ còn lại Tô Thu Quỳnh và Lâm Tiêu.
Lê Mặc xâm hại nhi đồng vị thành niên tính chất quá ác liệt, cộng thêm tiếng hô hào trên mạng đòi trừng trị anh ta quá lớn, bên cục cảnh sát không thể thả người.
Nhan Nhã Tịnh cũng không trông đợi vào việc bảo lãnh Lê Mặc ra, chỉ cần cô ra trước, cô sẽ nghĩ cách chứng minh sự †rong sạch cho anh ta, đến lúc đó, cục cảnh sát tự nhiên sẽ thả người.
Vừa rồi Lâm Tiêu và Tô Thu Quỳnh cũng đi cục cảnh sát bảo lãnh Nhan Nhã Tịnh, nhưng đã bị Lưu Thiên Hàn giành trước một bước, bọn họ chỉ có thể về phòng làm việc trước đợi cô.
“Nhã Tịnh, cậu không sao chứ?” Nhìn thấy Nhan Nhã Tịnh, Tô Thu Quỳnh liền thân thiết tiến lên đón, “Người ở cục cảnh sát có làm khó dễ cậu không?”
Thực ra, điều Tô Thu Quỳnh càng muốn hỏi là Lưu Thiên Hàn có bắt nạt cô không, nhưng cô ấy sợ gợi ra chuyện thương tâm của cô, chỉ đành uyển chuyển hỏi một câu như vậy.
“Thu Quỳnh, mình không sao, Lê Thị Mặc cũng sẽ không có việc gì, Nhân Gian của chúng ta không dễ bị đánh đổ như vậy!”
Nhan Nhã Tịnh đang muốn lấy tài liệu trong túi hồ sơ ra, Tô Thu Quỳnh đã đem một xấp tài liệu trong tay cô ấy đặt tới trước mặt cô.
“Nhã Tịnh, đây là một vài thứ Lâm Tiêu điều tra được, hẳn là có giúp ích đối với chúng ta.”
Nghe Tô Thu Quỳnh nói, Nhan Nhã Tịnh vội vàng cầm lấy tài liệu từ trong tay cô ấy.
Những tài liệu này đều liên quan đến Tôn Đại Sơn, hắn ta trước kia vì trộm cắp, từng ngồi tù.