CHƯƠNG 1394

Nhạc Dũng từng giải thích qua với Nhan Nhã Tịnh về tin đồn giữa Lưu Thiên Hàn và Tô Ảnh, cô đương nhiên cũng biết giữa bọn họ không có gì, nhưng hiện tại cô chính là khắp người đều không thoải mái.

Thấy Lưu Thiên Hàn không nói gì, Nhan Nhã Tịnh tiếp tục cười lạnh nói, “Anh hai, anh mau đi tìm Tô Ảnh đi! Dù sao toàn thế giới đều biết cô ta là phụ nữ!”

Bị Nhan Nhã Tịnh chọc tức đến tim gan đau nhức, Lưu Thiên Hàn trầm mặt xuống, vô cùng nghiêm túc nói với cô, “Nhan Nhã Tịnh, Tô Ảnh không phải là người phụ nữ của anh! Hôm đó anh gửi tin nhắn cho em thừa nhận quan hệ giữa anh và cô ta, chỉ là để chọc tức em.”

Lưu Thiên Hàn càng giải thích càng cảm thấy mất mặt, đời này của anh chưa từng mất mặt như vậy qua.

Nhưng vì muốn dỗ dành cô gái nhỏ này, anh không ngại mất mặt đến cùng, “Nhan Nhã Tịnh, tin nhắn mà Nhạc Dũng gửi cho em cũng là cố ý lừa em đấy, anh không có chạm qua Tô Ảnh.”

“Nhan Nhã Tịnh, lúc trước là anh đang giận em, anh giận em coi anh là thế thân, anh giận trong lòng em không có anh.”

Nhan Nhã Tịnh cũng không ngờ một người cao không với tới như Lưu Thiên Hàn, sẽ kìm nén tính tình mà giải thích với cô nhiều như vậy, trong lòng mềm mại một mảnh, thiếu chút nữa không nhịn được mà chủ động nhào vào lòng anh.

Nhưng nghĩ tới tín vật tình yêu mà cô tặng anh đã bị anh ném đi, nhẫn cầu hôn như cũ không thấy bóng dáng, trong lòng cô khó mà bình thường lại.

Cô ngoảnh mặt qua một bên, không để anh nhìn ra thái độ của cô đã mềm xuống, “Anh hai, em nói qua, Tô Ảnh có phải là người phụ nữ của anh hay không, chẳng liên quan gì đến em, anh không cần phải giải thích với em!”

“Anh hai, anh bỏ em ra! Em thật sự phải về bệnh viện rồi, buổi chiều em còn có rất nhiều việc phải làm, em không muốn tăng ca!”

Thấy Lưu Thiên Hàn vẫn như cũ không có ý định buông cô ra, Nhan Nhã Tịnh cắn cắn răng, lại thêm một câu, “Anh hai, nếu anh không buông em ra, hại em buổi chiều đi làm muộn, em nhất định sẽ càng ghét anh!”

Lời này của Nhan Nhã Tịnh còn thật có tác dụng, lo sợ cô sẽ càng ghét anh, Lưu Thiên Hàn vội vàng buông cô ra.

Nhan Nhã Tịnh ngồi dậy, rất chảnh mà hướng về phía anh hừ một tiếng, đoạn xoay người bước nhanh chạy ra ngoài ngõ nhỏ.

Thật ra Lưu Thiên Hàn muốn đưa cô về bệnh viện, tiện thể cùng ăn bữa trưa tình yêu gì đó, nhưng cô bày tỏ sự ghét bỏ với anh quá rõ ràng, anh sợ mình ép đến quá gắt, sẽ càng khiến người ghét.

Lưu Thiên Hàn bất đắc dĩ lại sủng nịnh mà mím mím môi, anh không gấp, chỉ cần xác định trong lòng cô có anh, anh có đầy cách để danh chính ngôn thuận đứng bên cạnh cô.

Trong lòng Lưu Thiên Hàn lúc này thực sự rất khó chịu, chuyện anh để ý nhất là Nhan Nhã Tịnh coi anh là thế thân của em trai anh, mà tối hôm qua, cô gọi anh trong mơ, khiến anh cảm thấy trong lòng cô là có anh.

Nếu trong lòng cô đã có anh, cô bước ra một bước về phía anh, anh sẽ đi hết chín mươi chín bước còn lại, khiến trái tim cô hoàn toàn thuộc về anh!

Nhan Nhã Tịnh vừa về đến văn phòng, Hà Hân Nghiên và Vu Tiếu liền căng thẳng sáp đến.

Những đồng nghiệp khác trong văn phòng còn chưa đến, bây giờ chỉ có ba người các cô. Hà Hân Nghiên đau lòng mà nhìn Nhan Nhã Tịnh một cái, “Chủ nhiệm Nhan, vừa rồi Cậu hai Lưu có làm gì chị không? Anh ta có phải lại bắt nạt chị hay không?”

Vu Tiếu vẫn có chút không dám tin vào mối quan hệ không trong sáng giữa Nhan Nhã Tịnh và Cậu hai Lưu, cô ấy nhịn không được mở miệng hỏi, “Chủ nhiệm Nhan, cô và Cậu hai Lưu, thật sự là loại quan hệ đó sao?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play