CHƯƠNG 1392

Cũng đúng, trong lòng Nhã Tịnh chỉ có Cậu Lưu, sao có thể dây dưa không rõ với anh trai ruột của Cậu Lưu được chứ!

Thế lực của anh ta không cách gì so sánh được với Cậu hai Lưu, nhưng anh ta nhất định sẽ nghĩ cách cứu cô gái mà anh ta yêu ra khỏi móng vuốt ma quỷ!

Nhan Nhã Tịnh, người đang ở trong móng vuốt ma quỷ của Lưu Thiên Hàn, làm thế nào cũng không ngờ được cô đã trở thành đoá hoa trắng nhỏ đáng thương trong lòng đồng nghiệp mình và Thẩm Quyện.

Lúc này cô rất rất muốn xuống xe, giải thích một chút với Hà Hân Nghiên với cả Vu Tiếu về mối quan hệ của bọn họ, để các loại tin đồn đừng bay đầy trời.

Cô dò xét thử giao lưu với Lưu Thiên Hàn, “Anh hai, anh để em xuống xe có được không? Chị Tiếu và Hân Nghiên bọn họ, chắc chắn đều cho rằng chúng ta ở bên nhau rồi, nếu chuyện này gây đến mức mọi người đều biết thì sẽ huỷ hoại anh mất!”

“Nhan Nhã Tịnh, tôi không kém như em nghĩ!”

Ngừng một chút, Lưu Thiên Hàn nói tiếp, “Nhan Nhã Tịnh, chuyện chúng ta ở bên nhau, không thể dấu diếm cả đời, sớm muộn gì mọi người cũng đều biết! Cho nên, đừng nghĩ đến chuyện phủ nhận mối quan hệ giữa tôi và em nữa!”

“Anh hai, thực ra giữa chúng ta cũng không có quan hệ gì lắm mà, trong xã hội hiện tại, bạn tình cũng không được tính là một mối quan hệ gì ghê gớm.”

Cô không dám thừa nhận quan hệ của bọn họ, trong lòng Lưu Thiên Hàn vốn dĩ đã đủ không vui rồi, giờ cô lại lôi chuyện bạn tình ra nói, sắc mặt anh càng thêm đen sầm xuống.

“Nhan Nhã Tịnh, em coi Lưu Gia Thành tôi là cái gì chứ? Bạn… Hừ! Em coi Lưu Gia Thành tôi là kẻ bán sắc có phải không?!”

Nhan Nhã Tịnh ức nha, cô lúc nào thì coi anh là kẻ bán sắc chứ! Rõ ràng là anh đem cô coi như gái làng chơi.

Người đàn ông này vừa làm người tức vừa không nói lý lẽ, Nhan Nhã Tịnh không muốn để ý đến anh, cô ngoảnh mặt qua một bên, tức phụng phịu nói một câu, “Anh hai, anh thích nghĩ thế nào thì nghĩ đi!” Lười nói chuyện tiếp với anh.

Cô như này là thật sự coi anh thành kẻ bán sắc rồi hả?!

Lưu Thiên Hàn đánh mạnh vô-lăng, chiếc Koenigsegg liền rẽ vào một con hẻm nhỏ bên đường, anh mau chóng xuống xe, ngồi vào bên cạnh Nhan Nhã Tịnh ở dãy ghế sau, nụ hôn, liền rơi xuống.

“Nhan Nhã Tịnh, em là vị hôn thê của anh!”

“Không phải!” Nhan Nhã Tịnh vô thức phủ nhận, “Vị hôn thê của anh là Cung Tư Mỹ!”

Nghĩ tới gì đó, Nhan Nhã Tịnh lại nói tiếp, “Ồ, anh cũng có thể đi tìm Tô Ảnh! Hôm đó chính anh đã gửi tin nhắn cho em, anh nói tin đồn của anh và Tô Ảnh là thật!”

“Đúng, Nhạc Dũng còn nói với em, ồn ào mà anh và Tô Ảnh gây ra, quanh quẩn khắp toà nhà Lưu Thị suốt ba ngày!”

Lưu Thiên Hàn, “…”

Anh lại một lần nữa cảm thụ sâu sắc cái gì gọi là tự nâng đá đập chân mình.

Anh lăn lộn ra những chuyện không có căn cứ này, lúc anh và Nhan Nhã Tịnh cãi cọ, anh có thể chọc giận cô, đến lúc anh muốn làm lành với cô, điều đó lại thật sự trở thành lịch sử đen tối không thể vượt qua.

Lưu Thiên Hàn không thích giải thích, nhưng vì dỗ dành Nhan Nhã Tịnh, anh vẫn tính nén lại tính khí mà giải thích với cô một chút.

Anh vừa muốn mở miệng, điện thoại của anh lại đột nhiên vang lên, thấy là một số lạ, anh nghĩ một chút, vẫn là nhận điện thoại.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play