Văn Phúc mang tiền trở về,
không biết cha và mẹ kế nghe được tin tiền công ở nhà bá hộ của hắn là hai mươi
đồng ở đâu, nằng nặc đòi hắn đưa đủ hai mươi đồng cộng thêm mười lăm đồng lúc
xây nhà nữa.
Hắn không phục nói, tiền cho
em trai đi thi không cần nhiều đến thế, hắn còn phải giữ lại mấy đồng phòng
thân, lời qua tiếng lại, thứ hắn nhận được trong ngày gần Tết là một chiếc tích
gốm đập vào đầu.
‘Choang’
Văn Phúc choáng váng sờ lên đầu
mình, sờ được một tay đầy máu, không dám tin nhìn người cha trước mặt, sau đó mất
ý thức.
Ngay lúc cha và dì ghẻ tưởng
hắn chết rồi, muốn cuốn vào chiếu đem chôn, thì mọi người trong thôn nghe
được tiếng hô hào cầu cứu của em trai hắn, vội vàng vác cuốc thuổng chạy đến
đòi người.
Bọn họ nhanh chóng dùng cáng
khiêng người đến nhà thầy lang, lúc Bá Khắc nhận được tin chạy tới nơi, đập vào
mắt y chính là khuôn mặt bê bết máu của Văn Phúc.
Cũng may chỉ là vết máu chưa kịp
lau, vết thương trên đầu nhìn thì ghê người nhưng cũng không sâu lắm, không
nguy hiểm đến tính mạng. Tim Bá Khắc lúc này mới trở về chỗ cũ.
Y siết chặt tay, cố gắng để bản
thân thật bình tĩnh, quay đầu hỏi:
“Xảy ra chuyện gì?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).